Dưỡng Sinh Chủ huyền diệu chấn động, Giới Hải phù quang ùn ùn kéo đến.
Đại dương mênh mông đem một đạo thân ảnh bao phủ, thân ảnh bị bao phủ kia phát ra một tiếng thét dài không cam lòng:
"Ngao...!"
Lôi âm cuồn cuộn, dẫn động Đại Hải Thủy hạ xuống, sinh ra khí trọc biến hóa, bốc lên huyễn thải.
Hắn cứ thế giữa biển cả mênh mông tả xung hữu đột, liều mạng giãy dụa.
Nhưng vô luận hướng nơi nào, cuối cùng đều là phí công.
Thế là dứt khoát thi triển hết pháp lực, hiện ra chân hình thân rồng, nhấc lên cuồn cuộn cuồng phong, tường vân, trong nháy mắt thân hình liền kéo dài hơn vạn trượng.
Song song với đó, biển cả bao vây hắn cũng đồng thời bành trướng, vẫn như cũ kiên cố phong tỏa, không một khe hở.
"Đại Chân Quân... tuyệt đối là Đại Chân Quân!"
Lão Long Quân tâm tình trầm trọng, mắt rồng ảm đạm, cực lực nhìn xuyên, lại vẫn chẳng thấy được kẻ bố cục hại mình.
Trong tầm mắt chỉ có biển lớn vô biên.
Phí công.
"Nơi này là Thiên Nhân Tàn Thức, đối phương lại là Đại Chân Quân. Ta dù tự bạo, cũng không làm nên chuyện gì... Chẳng lẽ nơi đây chính là mộ phần của ta sao?"
Ánh mắt hắn dần dần hiện lên tuyệt vọng.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài đại dương mênh mông, Lữ Dương đứng chắp tay, khóe môi thoáng nở nụ cười, lặng lẽ nhìn Lão Long Quân bị nhốt trong biển cả.
Hắn cũng không định giết chết Lão Long Quân.
"Đầu rồng già này, thật ra rất khó xử lý."
"Mặc dù nhìn như bình thường, ẩn cư nơi hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-tai-so-thanh-ma-mon-duong-nhan-tai/4946569/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.