Cậu phải chịu trách nhiệm với tôi
_Em yêu, 10 giờ rồi! Có chịu dậy không hả?-anh bóp mũi nó.
_Ưm......
Không thở được, cuối cùng nó cũng phải dậy. Hôm qua nó đã đi ngủ từ 9 giờ mà bây giờ vẫn thấy buồn ngủ. Thai phụ thật khác người bình thường. Nó xoa xoa phần bụng phẳng lì, nó có thể cảm nhận được tiểu bảo bối đang dần lớn lên, cảm nhận trong cơ thể mình đang tồn tại một sinh linh bé bỏng. Ngày trước nó rất sợ có thai, sợ không biết nếu sinh đứa bé ra thì sẽ làm sao. Nhưng bây giờ khác rồi, nó đã làm mẹ rồi, nó sẽ đối diện với tất cả để bảo vệ đứa bé này.
_Tiểu bảo bối, đói không?-anh chạm vào bụng nó.
_Tôi đói, nó không đói!-nó phồng má.
Thật đáng yêu!
_Rồi ạ! Tôi đưa cậu đi ăn!
Hai người tới Trung Tâm Thương Mại, vừa để ăn cũng vừa để chơi. Nó vào cửa hàng ăn gọi hết món nọ tới món kia, sau đó ăn hết sạch với tốc độ bàn thờ. Nó có thai nhưng lại không ốm nghén, chỉ ăn gấp đôi bình thường thôi.
_Sao cậu ăn được nhiều thế?-anh chống tay nhìn nó gặm đùi gà.
_Tôi không chỉ ăn cho một mình tôi mà còn ăn cho tiểu bảo bối nữa!-nó vừa ăn vừa nói.
Rất nhanh mọi thức ăn đều được nó dọn dẹp sạch sẽ. Nó và anh đi đến khu mua sắm, nhìn một đống đồ trẻ em nó mỉm cười. Không biết khi tiểu bảo bối của nó sinh ra được chơi mấy thứ kia thì đáng yêu như thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-phai-chiu-trach-nhiem-voi-toi/3087001/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.