Mở ngăn kéo ra hắn nhìn thấy một vỉ thuốc đang dùng dở. Hắn nhìn thấy mà biến sắc, bàn tay hắn siết chặt. Nó đang tắm nhận thấy một ánh mắt như lửa đang soi vào mình thì rùng mình một cái. Nó nghĩ mình bị ảo giác rồi. Nó đứng dậy, mặc quần áo ngay ngắn rồi đi ra ngoài.
Nó vừa đi ra ngoài thì một vật sắc nhọn ném vào mặt nó, bên má nó bị xước nhẹ. Máu từ đó nhỏ xuống, mặt nó vẫn không hề biến sắc. Nó biết hắn vừa ném cái gì, tại sao hắn lại ném và tại sao hắn lại tức giận. Hắn hầm hầm tiến tới trước nó, chống tay cái "rầm" vào cửa phòng tắm.
_Hạ Tâm Tâm!-hắn nghiến răng gằn từng chữ.
_Có chuyện gì không?-mặt nó không cảm xúc.
_Giải thích đi! Tại sao cậu lại làm vậy? NÓI!-hắn quát lên.
_Tôi không có gì để giải thích! Tất cả đều giống như những gì cậu thấy!-nó chui qua tay hắn rồi đi ra tủ quần áo.
Hắn lao tới, ấn nó vào tường cái rầm. Lưng của nó nhói lên, 5 năm nhưng nó vẫn chưa khỏi hẳn.
_Tại sao cậu lại uống thuốc tránh thai!-hắn ép nó vào tường.
_Tôi không muốn có thai lúc này!-nó cố kìm giọt nước mắt sắp rơi xuống.
_Có con với tớ khiến cậu khó chịu lắm đúng không? Hay là cậu muốn bố đứa bé là Hàn Thiên Vũ?
_Trương Thanh Phong! CẬU QUÁ ĐÁNG VỪA THÔI!-nó hét lên. Thôi rồi, nước mắt lại rơi rồi-Tôi còn phải đi học, tôi còn có tương lai....hic.... tôi không muốn làm và mẹ già suốt ngày ở nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-phai-chiu-trach-nhiem-voi-toi/3086966/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.