Cách chơi mạt chược kiểu Cẩm thành đã được Lương Túc Niên theo lời dặn của quý bà Niên dạy cho Tạ Gia Nhiên, vậy nên cậu mới có dũng khí để ngồi vào bàn mạt chược sau khi ăn xong cơm tối
Tuy rằng trình độ của cậu cũng chẳng ra sao.
"Nói rõ trước, gia quy của nhà họ Lương là chơi mạt chược không thể dẫn theo quân sư, hai người đánh một là chuyện tuyệt đối không được phép, vậy nên anh à, anh có thể ngồi xem anh Gia Nhiên chơi nhưng không được cho ý kiến hay chỉ huy nhé!"
"Sóng gió này hãy để Lương Thông ta gánh."
Lương Văn San tích cực nói: "Quân tử đã nói thì không thể nuốt lời, em trai à, hi vọng em hiểu chuyện một chút."
Lương Túc Niên đặt tiền ở trước mặt Tạ Gia Nhiên, giơ tay bảo đảm: "Em chỉ nhìn, tuyệt đối không kêu một tiếng không chỉ một nước, để em ấy tự do phát huy, được chưa?"
"Khà khà, được!"
Ba vị cùng bàn hài lòng, vui vẻ chào hỏi rồi bắt đầu ván bài.
Tạ Gia Nhiên lần đầu tiên chơi, vừa xếp bài vừa nhớ lại cách chơi mà Lương Túc Niên dạy cho cậu ——
Thành công bại trận bốn ván liên tiếp.
Ba vị cùng bàn đã tự giác hạ thủ lưu tình rồi vẫn phải tròn mắt nhìn nhau.
Không phải nói đây là đệ tử thân truyền của "vua mạt chược" nhà họ Lương sao? Trình độ này hình như có hơi thảm quá rồi.
Tạ Gia Nhiên lộ vẻ mặt hổ thẹn nhìn Lương Túc Niên, đối phương nhịn cười xoa đầu cậu: "Không sao hết, người mới đều thế cả, em đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-om-toi-mot-chut/934238/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.