"Không nói đùa, tôi và Nhiên Nhiên ở bên nhau."
Lương Túc Niên nói xong, hiện trường liền yên tĩnh.
Lý Đường và Thẩm Học Hào hí hửng xem trò vui, Tiêu Trì há hốc mồm nửa ngày không nói nên lời.
Qua một hồi lâu, rốt cục cậu ta cũng khó khăn tìm lại giọng nói của mình, nhưng cũng chỉ có thể khô khan phát ra từng tiếng: "Tôi ... đệt..."
"Tôi đệt..."
"Đậu xanh..."
"Đậu móa . . . !"
Lý Đường không tử tế mà trực tiếp cười ra tiếng.
Tiêu Trì lại không có thời gian rảnh đi quản cậu ta, nhìn Trần Văn Diệu rồi lại nhìn Lưu Mao Mao: "Các cậu đã biết từ trước rồi à? ? ? Chỉ có một mình tôi chẳng hay biết gì, là người biết cuối cùng ? ? ?"
"Không phải, tôi cũng vừa mới biết."
"Tôi cũng vậy."
"Vậy sao các cậu chẳng có chút gì gọi là "đậu xanh, rau má" vậy?"
"Thực không dám giấu giếm, tôi cũng kinh ngạc một giây, sau đó liền cảm thấy chuyện này rất hợp tình hợp lý."
"Tôi cũng vậy."
"..."
Tiêu Trì nhất thời nghẹn lời.
Ánh mắt quay trở lại trên người hai vị đại nhân vừa mới thông báo.
Nhìn thế này, hình như đúng là như vậy.
"Đây chính là trong tiêu thụ nội bộ trong truyền thuyết sao?"
Tiêu Trì ôm cốc trà lẩm bẩm nói: "Hai người các cậu thế mà ở cùng ký túc xá rồi yêu đương, đây cũng quá kíƈɦ ŧɦíƈɦ rồi?"
Lại quay sang hai vị người trong cuộc khác, không thể tin được nói: "Tôi thấy bạn học trong lớp chúng ta yêu đương vào thì tâm tình đều có biến hóa rất lớn, các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-om-toi-mot-chut/934235/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.