Dọn dẹp xong thì ăn tối, Lương Túc Niên đưa Tạ Gia Nhiên xuống lầu đi dạo.
Sắp đến tết, khí trời đã rất lạnh nhueng đường phố buổi tối vẫn rất náo nhiệt.
Dọc đường đều treo đèn lồng màu đỏ thật cao, hàng cây bên đường được thắp sáng lung linh, tràn ngập không khí đón năm mới
"Ban ngày nhìn rất bình thường, không nghĩ rằng buổi tối còn đẹp mắt như vậy."
Lương Túc Niên chỉ những bóng đèn màu nhỏ xíu trên các thân cây: "Đây có được xem là giả tạo cảnh đêm phồn vinh không?"
"Nhưng không phải cảnh đêm đúng là ngắm đèn sao?"
"Cũng đúng."
Thật ra Tạ Gia Nhiên vẫn luôn có một câu hỏi: "Loại bóng đèn nhỏ này dùng điện như thế nào vậy? Số lượng lớn như vậy không sợ bị rò điện sao?"
"Ừm, câu hỏi hay." Lương Túc Niên nói: "Trùng hợp là anh trai biết, giải thích cho em nghe nhé?"
Tạ Gia Nhiên gật đầu, Lương Túc Niên liền chỉ vào một dưới gốc một cái cây: "Câu hỏi thứ nhất, bởi vì có nguồn điện chôn dưới đất, câu hỏi thứ hai, vì phòng ngừa rò điện nên mỗi bóng đèn nhỏ đều được bọc cách điện."
Đơn giản vậy sao?
Tạ Gia Nhiên bỗng nhiên có loại cảm giác bản thân thật dốt nát, biết vậy mình tự đi tra baidu còn hơn .
Cậu nghĩ cái gì cũng viết hết lên mặt, sau đó liền bị người ta trêu chọc nhéo chóp mũi.
"Đừng chán nản mà anh bạn nhỏ."
Lương Túc Niên nói: "Cái này không tính là câu hỏi thường thức, đại đa số người cũng không biết, thậm chí là không chú ý tới, em lại chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-om-toi-mot-chut/934232/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.