Lúc Tạ Gia Nhiên trở về ký túc xá, Lương Túc Niên vẫn chưa về.
Thẩm Học Hào đeo tai nghe múa bút thành văn làm bù bài tập, Lý Đường mở máy tính ngồi trên băng ghế, vừa xem live stream chơi game vừa rung đùi đắc ý tán gẫu với bạn gái.
Tạ Gia Nhiên không quấy rầy bọn họ, yên tĩnh đi vào thả đồ xuống, cầm quần áo sạch sẽ đi vào phòng tắm.
Nước từ vòi hoa sen tích tí tách dội xuống, sợi tóc ướt nhẹp rơi xuống từng hạt nước, dính sát vào trán, trên người cũng nhanh chóng bị dội ướt, nước hơi ấm làm cho làn da trắng lạnh hơi ửng hồng lên.
Cậu trầm mặc tắm xong, khóa vòi nước, lông mi dính nước làm cậu muốn mở mắt cũng hơi khó khăn.
Người trong gương cũng đang nhìn cậu, nước rơi xuống từ mi mắt dường như rơi vào trong lòng, cũng làm cho lồng ngực của cậu nặng trình trịch .
Có phải là kéo dài khoảng cách quá lớn rồi không?
Cậu nghĩ.
Lần đầu tiên cậu thích một người, căn bản là không biết giữ một khoảng cách như thế nào mới xem như là vừa phải hợp lý, chỉ có thể dùng hiểu biết ít ỏi của bản thân làm điểm xuất phát đi thực hành.
Quá nóng vội cũng không biết phải làm gì, bởi vì chỉ cần tới gần một chút, cậu sẽ không nhịn muốn gần thêm một chút, lại gần một chút...
Cho đến khi cái khoảng cách kia bị nghiền nát hoàn toàn, cậu sẽ lại trở về thành con tinh dính người kia.
Thật ra cũng không tính là quá dính người mà.
... Vẫn phải tiếp tục như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-om-toi-mot-chut/934227/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.