🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mặc dù tâm tình đã dâng cao đến mức hận không thể lập tức gặm toàn thân người ta một lượt từ đầu đến chân, Lương Túc Niên vẫn chưa quên Tạ Gia Nhiên đang phát sốt.

Hai người vội vã đến bệnh viện, cửa thang máy vừa mở ra, người đứng phía sau bỗng nhiên dừng bước.

"Sao vậy?" Hắn quay đầu lại hỏi.

Tạ Gia Nhiên: "Vào rồi thì không thể ôm nữa sao?"

Lương Túc Niên nghiêng đầu: "Hả?"

Tạ Gia Nhiên không lên tiếng, cúi đầu nhìn tay hai người đang nắm lấy nhau, giật nhẹ một chút, yên lặng nắm tay hắn chặt hơn chút nữa.

Lương Túc Niên bị bạn trai âm thầm tỏa ra sự dính người làm cho tim mềm nhũn.

Thang máy đang hiện lên đèn đỏ, trước khi cửa mở ra, Lương Túc Niên xoay người kéo cậu về phía sau cầu thang thoát hiểm.

Một cánh cửa ngăn cách hai không gian, người trong thang máy bước ra hành lang, Tạ Gia Nhiên lại được người bạn trai mới nhậm chức của cậu ôm hôn như ý nguyện.



Lương Túc Niên nhẹ nhàng xoa bóp sau gáy cậu: "Vẫn còn khó chịu sao?"

Tạ Gia Nhiên ngoan ngoãn lắc đầu, giơ tay lên ôm chặt hắn: "Không phải, không khó chịu , chỉ là muốn ôm một cái."

Thật sự quá vui, người này cuối cùng cũng là của cậu rồi.

Cậu tì cằm lên bả vai của hắn, cảm giác thoải mái và hài lòng làm cậu không nhịn được mà nheo mắt lại.

"Chỉ là em muốn ôm bạn trai em thêm một lát thôi."

Rốt cục Lương Túc Niên cũng hiểu rõ vì sao trường học đều cấm chỉ yêu sớm .

Có một người mình

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-om-toi-mot-chut/934222/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cậu Ôm Tôi Một Chút
Chương 42: Bảo bối nhỏ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.