Tạ Gia Nhiên hẹn lịch với bác sĩ Mễ Hiết vào chiều thứ hai, tư, sáu, bảy mỗi tuần, bốn buổi một tuần Lương Túc Niên đều đi cùng cậu, chưa từng bỏ lỡ buổi nào.
Ngày hôm nay kết thúc sớm hơn một chút.
Chưa tới sáu giờ cửa phòng đã mở ra, Tạ Gia Nhiên khom lưng chào bác sĩ Mễ một tiếng, đóng cửa lại lui ra ngoài.
Lương Túc Niên đang tán gẫu với bọn Tiêu Trì thấy thế liền đứng thẳng lên quan sát sắc mặt của Tạ Gia Nhiên một chút, xác nhận tâm tình của cậu không có gì khác thường mới cười hỏi: "Ngày hôm nay thế nào?"
Tạ Gia Nhiên: "Còn tốt."
Xem như là thuận lợi, nhưng cũng không có nhiều tiến triển.
"Không sao, không cần vội."
Lương Túc Niên nhắn tin cuối cùng vào trong nhóm chat rồi cất di động đi, vừa quàng tay ôm vai Tạ Gia Nhiên cùng cậu đi ra ngoài, vừa nhẹ giọng an ủi: "Tình trạng như thế không vội vàng được, từ từ chữa là tốt rồi, chúng ta còn có rất nhiều thời gian."
Tạ Gia Nhiên ừ một tiếng.
Không chỉ là không vội, vốn dĩ cậu cũng không ôm hi vọng có thể khỏi hẳn.
"Vậy bây giờ chúng ta đi ăn cơm trước nhé?"
Lương Túc Niên đã sắp xếp xong xuôi trước khi Tạ Gia Nhiên bước ra: "Tôi vừa thấy trên mạng review một quán ăn ở gần đây khá hấp dẫn, đã đặt bàn và gọi món xong xuôi rồi, đến không cần chờ, ngồi xuống là có đồ ăn."
"Được."
Lương Túc Niên: "Tối cậu còn có lớp đúng không?"
Tạ Gia Nhiên không yên lòng gật đầu: "Có một môn tự chọn."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-om-toi-mot-chut/934219/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.