Tạ Gia Nhiên nói được là làm được, xin nghỉ sớm hai mươi phút trước giờ nghỉ chạy tới sân bóng.
Không quên trước hết phải vòng qua siêu thị mua một chai soda lạnh.
Có lẽ là do trận chung kết hôm nay tuyên truyền không đúng chỗ nên người tới xem ít đi hơn nửa so với hôm qua nhưng một đám người tập hợp lại đối với Tạ Gia Nhiên mà nói vẫn là vượt quá khả năng tiếp nhận.
Trên sân đang thi đấu đến khí thế hừng hực.
Chỉ còn phải phút nữa là đến lúc giải lao, cậu đứng bên ngoài cách đoàn người khá xa, nghiêm túc nên làm thế nào để không phải tiếp xúc với những người khác để đi đến hàng đầu đưa nước.
Một tiếng còi lanh lảnh báo hiệu, trọng tài giơ tay ra hiệu ngừng lại, nửa đầu trận đấu kết thúc.
Khoa Chính trị và Luật trong giây cuối cùng đã vào rổ một quả ba điểm, kéo khoảng cách giữa hai đội càng ngày càng xa.
"Đã nói rồi mà, chỉ cần Lương ca bỏ thêm hai phần thực lực, khoa tiếng Trung kia phải ngoan ngoãn cúi đầu gọi ba, còn đòi thi đấu thêm quyết thắng bại, thực sự là tiện nghi cho bọn họ."
Tiêu Trì mất công tốn sức nhấc khuỷu tay khoác lên vai Lương Túc Niên, cách biệt 10 cm khiến động tác của cậu ta trông vô cùng buồn cười.
"Ôi chao~ "
Một cậu trai thân hình cường tráng, chiều cao ít nhất cũng hơn một mét chín ôm bóng đi lại đây, chỉ vào Tiêu Trì vui vẻ nói: "Tôi đã nói lúc đi lên núi Nga Mi đã từng gặp cậu, cậu lại còn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-om-toi-mot-chut/934186/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.