- Thằng Đình Lâm là ai mà hẹn bà?
Tớ nheo mắt tỏ ra không vui, trách cậu.
- Sao cậu nhìn điện thoại của tớ?
Trí bỏ qua cậu hỏi của tớ luôn, mặt cậu lại tối hơn đít nhọ nồi, cậu nhéo vào lưng tớ đầy sự giận hờn.
- Tui hỏi bà thằng Đình Lâm là ai cơ mà?
Tớ vùng người vì đau, vô cùng khó chịu với Trí:
- Cậu thắc mắc làm gì?
- Lỡ như là người xấu thì sao, tui phải biết để khuyên bà chứ!
- Cậu là ba má tớ hả, sao lại tỏ ra như ba má tớ thế?
Tớ tức tối cãi lộn với cậu dù câu chuyện nhỏ xíu xiu. Mà cũng chẳng nhỏ, cái đồ không tôn trọng quyền riêng tư của người khác. Cậu chẳng chịu thua một tí nào, nhận được câu hỏi cậu im lặng một lúc rồi nắm chặt lấy tay tớ kéo tớ ra ngoài giữa nhiều ánh mắt ngỡ ngàng khác.
- Cậu kéo tớ làm gì? Bỏ ra coi!
Trí lôi tớ đi ra vườn một khoảng xa ơi là xa cách chỗ bọn tớ học. Cậu hậm hức quay đầu lại, tay vẫn siết chặt lấy tay tớ.
- Ừ, tui là ba của bà đó, giờ thì nói đi.
Cậu nạt tớ, tớ suýt nữa phì cười giữa không khí căng thẳng này.
- Ơ hay cái cậu vì tò mò mà đòi làm ba tớ luôn!
Trông cái bộ dạng giận hờn bực bội của cậu vừa lạ vừa hề hề kiều gì í, tớ chẳng thấy sợ một tí nào.
- Xíu có nói không? Không là tui dỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-oi-minh-thich-nhau-nha/2862808/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.