Mối quan hệ của tớ và Mỹ chưa bao giờ tệ đến mức như này.
Cậu ấy cạch mặt tớ và luôn cảm thấy khó chịu khi tớ cố ý tiếp cận làm lành. Khổ thật đấy tớ có làm cái gì sai mất lòng cậu đâu, là do cậu tự động ghét tớ đấy chứ.
Tớ biết cậu thích Minh Trí, tớ cũng biết cậu hiểu rõ bản thân cậu chỉ là yêu thích chứ không trông mong một mối quan hệ xuất hiện. Nhưng điều đó chẳng đồng nghĩa với việc tớ không thể có được thứ cậu ao ước, vì cậu nghĩ tớ, cậu và Dung đều giống nhau.
Rõ ràng không giống nhau, chẳng ai giống nhau cả. Tớ cá là cậu thấy thất vọng, hoặc có thể ghen tị. Tại sao nó có thể còn bản thân lại không thể? Tớ biết chứ, ngay bản thân tớ cũng nhiều lần có suy nghĩ đó huống chi là cậu.
Tớ không có ngờ rằng suy nghĩ vốn dĩ nên viễn vông thoáng qua này lại đọng lại trong lòng cậu lâu đến như vậy, nó hình thành lên một sự ác cảm đối với tớ.
- Hầy...
- Sao thế?
Tớ ngồi cạnh Minh Trí, than thở. Dung và Mỹ giờ chơi với nhau, tớ buồn thúi hết cả ruột. Giờ chẳng có tụ nào để chơi nên tớ mới chơi với Minh Trí.
Giờ cái tin đồn tớ và cậu là một cặp loan khắp nơi rồi, tớ nghĩ ngồi cạnh nhau như vậy chắc không sao đâu càng không ngại tỏ ra não lòng.
- Tại Trí mà bạn của tớ không chơi với tớ nữa.
Trí chống cằm, cười nhạt:
- Tui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-oi-minh-thich-nhau-nha/2862794/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.