Edit: Beyours07
Lý Thuần Nhất thủ lĩnh quân Quan Trung vừa mới dò xét tới bên cạnh đại mạc, đã phát hiện chiến xa rơi rụng cùng thi thể. Nam nha Đại Tương đi theo xem xong báo cho Lý Thuần Nhất: "Nơi đây cũng không có xác chết của Tướng công cùng Nguyên tặc, thần cả gan phỏng đoán, có lẽ là đám người Nguyên tặc gặp phải người của tướng công ở nơi này, song phương chém giết, Nguyên tặc thấy không có phần thắng, mang theo tướng công đi về phía phương Bắc."
Hướng về phương Bắc, chỉ có đi Đột Quyết mới là đúng. Nguyên Tín nếu có quyết định này, có nghĩa hắn vẫn coi Tông Đình là một lợi thế. Mà lợi thế này đương nhiên phải còn sống mới có ý nghĩa, không phải vạn bất đắc dĩ hắn sẽ không lấy tánh mạng Tông Đình.
Nhưng đại mạc mờ mịt, ai cũng không biết bọn hắn đã đi đến nơi nào, sẽ gặp phải biến cố như thế nào.
Mang theo lo lắng sẽ nguy hiểm, đoàn người vẫn đi về phía phương Bắc.
Mặt trời chói chang, bụi cát quay cuồng.
Con đường đã đi qua không lưu lại bất kỳ dấu vết nào, chỉ có cồn cát thay đổi không ngừng khiến người ta bị lạc.
Ngựa cực kỳ mệt mỏi gian nan đi về phía trước di chuyển vài bước, bỗng nhiên chân trước gập lại, đều ngã xuống đất, người trên lưng ngựa bị ngã xuống theo. Cát nóng bỏng chân, nhưng Tông Đình không thể động đậy, hắn vẫn bị trói trên lưng ngựa, lúc này ngựa nga nhào, hắn cũng không có cách nào dậy được. Cùng ngã xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-nu/2539565/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.