Edit: Lạc Thần
Tiếng nổ tựa như sấm mùa đông, Tông Đình lấy tay che lỗ tai Lý Thuần Nhất lại, che chở nàng an toàn ở dưới cơ thể mình, mặc cho tiếng kêu sợ hãi ngoài phòng gào thét theo nhau mà đến.
Cả tòa thành Trường An cũng rung rung. Sáng sớm, dân chúng Trường An tỉnh dậy từ trong giấc mộng, hoặc núp ở dưới bàn hoặc dưới giường, hoặc chạy ra khỏi cửa đến ngay cả áo khoác mùa đông cũng không kịp mặc, ở một khúc cong dài mờ mờ tối chớp lên trông thấy ốc trạch và cỏ cây ôm nhau phát run; còn có Phán quan Tư Thiên Giám trực đêm ở nha môn rớt xuống từ trên giường, đứng dậy chạy như bay ra cửa, toàn bộ ngọn đèn dầu trên đường Thừa Thiên Môn rộng lớn đều tắt, thiên hôn địa chấn, ngựa hí lừa gào thét, các quan viên trực đêm đều bỏ lại công văn chạy như điên ra cửa, tụ chung một chỗ thở hổn hển không biết như thế nào cho phải.
Thành Trường An cứ như vậy vội vàng không kịp chuẩn bị nghênh đón một trận mưa lớn, mặt trời không hề lộ diện nữa, nhiệt độ đột ngột giảm xuống, mưa lạnh trút xuống, cóng đến mức người run lẩy bẩy. Đợi chấn cảm dừng lại, xung quanh liền có nhiều người đi tuần tra chạy khắp nơi trong các con phố thuộc khu vực quản lý để xem xét tình huống tai nạn xảy ra.
* Chấn cảm: cảm giác sinh ra do động đất
Kinh Triệu Duẫn cực kỳ nóng nảy, ngay cả điểm tâm cũng không ăn liền vội vã tiến đến nha môn. Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-nu/2539504/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.