CHƯƠNG 5
Cái gì gọi là sống không bằng chết, một người luôn bị thống khổ đến cực độ sẽ có cảm giác gì, cẩu nhân đều được lĩnh hội đầy đủ. Cả đêm chịu dục hỏa dày vò, phân thân bị đau đến tê tâm liệt phế, tiểu huyệt thì không ngừng bị roi trừu đánh liên tục không ngừng, gián đoạn xuất hiện khiến hắn không thể lâm vào trạng thái hôn mê, cho dù ngắn ngủi, không lâu sau cũng sẽ nhận đau đớn và thống khổ mà khôi phục tri giác.
Hắn có suy nghĩ nếu cái trụ kia nhét vào tiểu huyệt hắn, vậy thật sự sẽ tuyệt vời đến cỡ nào. Hắn tuy rằng rõ ràng biết sẽ không được, nhưng hắn tuyệt đối không muốn thừa nhận. Nếu được mạnh mẽ tiến vào, dù trời long đất lở, hắn vẫn can tâm tình nguyện.
Xuân dược đã yếu bớt, dục hỏa tạm lui, nhưng đau đớn lại liên tục gia tăng. Người hắn nội một ngày đã trúng mấy trăm bản, roi đặc chế mặc dù không tổn thương gân cốt, nhưng mang đến đau nhức vô cùng, tuyệt không phải loại roi bình thường, tình cảnh hắn vẫn ác liệt như trước.
Nhận hết tra tấn, hơn nữa trước đó hắn chỉ ăn một chén gạo lức và hai cái bánh ngô, hiện giờ rất đói. Mười năm tới, hắn chưa bao giờ hy vọng Tư Mã Ngung sẽ mở ra chỗ ngồi trước cửa Phu Hoa điện này. Hắn thật sự khát vọng làm cẩu nô của hoàng đế, nếu như vậy có thể khiến cho hắn ly khai khỏi cái địa ngục này, hắn nguyện ý, cho dù có bị Quán Quân hầu cường bạo, hắn cũng không quan tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-no-cung-dinh-sinh-hoat/201781/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.