CHƯƠNG 32 
“Quân xử thần tử, thần bất tử bất trung. Phụ xử tử vong, tử bất vong bất hiếu, đạo lý này, nhi thần hiểu được”. Tư Mã Hiền kiệt ngạo bất tuân nói. 
“Súc sinh, ngươi nói lời này đến tột cùng là có dụng ý gì? Trẫm sao lại muốn giết ngươi, hổ độc không ăn nhân, ngươi là cốt nhục của trẫm, chỉ cần ngươi không có ác tâm, ngươi phạm sai chuyện gì, trẫm đều có thể bao dung”. Tư Mã Ngung vô cùng đau đớn. 
“Phụ hoàng năm đó sắc phong Đông Cung cho nhi thần, nguyên lai chỉ là kế sách tạm thời, hiện tại ngoại tổ nhi thần ốm đau liệt giường, nhi thần cũng không có giá trị, có phải hay không nhi thần phải sớm hướng phụ hoàng từ giả tước vị hoàng thái tử, để phụ hoàng sắc lập cho tiểu tạp chủng kia?”. Tư Mã Hiền tức giận, chất vấn Tư Mã Ngung. 
“Những lời nói thật tâm cũng đã nói rồi, nếu ngươi có lòng nhân ái hiếu đễ, dù ngươi có là ngoại tôn của Trần Kính Văn trẫm cũng mặc kệ, trẫm sẽ thủy chung đối đãi ngươi như trước. Ngươi là con trưởng của trẫm, Đông Cung của ngươi là do trẫm ban cho, trách nhiệm của ngươi là phải tận trung tẫn hiếu với trẫm, chứ không phải cả ngày chỉ biết nghĩ mưu kế giết hại huynh đệ để bảo vệ địa vị của chính mình”. Tư Mã Ngung nhìn đứa con, cảm thấy nó cùng với Lệ thái tử và Ẩn thái tử trước đây không khác biệt mấy. Vì hoàng thất an bình, vì tương lai của y, vì Húc Nhi, y phải giải quyết thích đáng việc này, giang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-no-cung-dinh-sinh-hoat/1316554/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.