Gặm phím: Dứa
Khương Nguyễn gần đây chỉ di chuyển qua lại giữa ba nơi lớp học, ký túc xá và Tạ Phong để tránh sự điên rồ của Nam Ân, ngay cả cơm cậu cũng để Lam Diễm mang về ký túc xá mới ăn.
Khương Nguyễn đang chờ được cho ăn thì nhận được điện thoại của Lam Diễm: "... Lỡ tay làm rơi cơm? Diễm Diễm cậu chờ tớ một chút, ta đi ra chỗ cậu ngay."
"Muốn ăn đòn không?"
Trong nhà ăn tại Hồ Tương Tư, Mục Cường đang định lấy miếng thịt trong bát của Tạ Phong trong lúc hắn không để ý, cười há há hai tiếng, nhanh trí rút đũa lại.
"Anh à, gần đây tâm trạng rất tốt ha."
Tạ Phong cúi đầu gõ chữ, không liếc nhìn hắn lấy một cái.
"Mặt mày có vẻ hơi nhợt nhạt, có cần em trai mua cho anh Phong một chai Thận Bảo* không?" Mục Cường nhiều chuyện hỏi.
Dạng thực phẩm chức năng tăng cường thể lực
Tạ Phong nhướng mày nói: "Mày bảo ai cần Thận Bảo?"
Mục Cường rén, "Em em em, dạo này người yếu quá nên muốn mua một chai Thần Bảo bồi bổ, chắc chắn không phải mua cho anh Phong đâu ạ."
Tạ Phong đá hắn một cái: "Lại nói nhảm nữa đi?"
Tư thế né tránh của Mục Cường vẫn thuần thục như vậy, "Em không nói nữa, anh Phong đừng đá em nữa."
Tạ Phong lười để ý tới hắn, cúi đầu nghịch điện thoại, mở camera, lại bật camera trước.
Hừ!
Trông hắn dồi dào sinh lực, mạnh mẽ uy vũ thế này, mặt mày nhợt nhạt ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-nhoc-dang-yeu-cua-trum-truong-sieu-bam-nguoi/3509138/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.