Ánh chiều tà tựa như máu đỏ.
Chàng trai trẻ người đẫm nước mắt ngồi ôm lấy người đàn ông toàn thân là máu vào lòng, toàn thân người đàn ông nhếch nhác, vô số lỗ máu ở vùng bụng trông đến kinh rợn người, hung khí đang lấp loáng sắc lạnh cũng nằm cách đó không xa.
Hắn ta nhìn vào ánh mắt của chàng trai nọ đầy lưu luyến, giọng điệu hạ xuống nhẹ nhàng, nom vẫn hung dữ.
"Không được khóc, ông... Anh đưa em về nhà."
[ Được, tôi không khóc.]
[Chúng ta cùng về nhà.]
"Anh là Tạ Phong, cả đời này em không được phép quên cái tên này."
[Không quên, sẽ không quên.]
[Đừng nói nữa]
Toàn thân chàng trai đều run rẩy, cổ họng như bị nhét miếng vải, không nói nên được câu nào.
Đôi mắt của người đàn ông cũng ửng đỏ,cho dù chàng trai kia có ngăn thế nào đi chăng nữa, máu tươi vẫn không ngừng tuôn ra từ trong miệng hắn.
Hắn lau đi nước mắt của chàng trai, khuôn mặt cầm cự nét cười, ôn tồn nói: "Anh là chú quỷ nhát gan, Nguyễn Nguyễn kiếp sau đến tìm chú quỷ nhát gan này có được không?"
[Tôi không muốn kiếp sau, tôi muốn cùng cậu về nhà.]
[Đừng ngủ!]
[Cậu không được ngủ!]
Bất luận chàng trai có gào khóc như thế nào, đổi lại cũng chỉ có thể cảm nhận hơi ấm trong lòng dần trở nên lạnh giá.
Người đã thích cậu bao năm nay, người âm thầm bảo vệ cậu bấy lâu nay, cuối cùng vẫn là vì bảo vệ cậu, mà đi mãi không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-nhoc-dang-yeu-cua-trum-truong-sieu-bam-nguoi/3327275/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.