"Nghệ Phong, sao cậu lại không chịu đến phòng phát triển để kiểm tra một chút nha ~~ " Vĩ Lăng ngồi ở trước mặt Trần Nghệ Phong mà la hét.
"Tại sao lại phải đến đó, không phải là mấy ngày hôm trước vừa mới đi qua sao??"
"Đi a đi a, hạnh phúc của tớ đang ở ngay dưới chân của cậu á ~ "
Buồn cười nhìn Vĩ Lăng nói không khác gì đang diễn tuồng, Trần Nghệ Phong nhúc nhích thân thể "Đi thôi, vì hạnh phúc của cậu, tớ liền hi sinh hai chân một chút đi ~ "
"Trần tổng tới ~~ "
Đang rầu rỉ không biết tới khi nào mới có thể hoàn thành kế hoạch Lâm Tiểu Sách vừa nghe được thông báo Trần Nghệ Phong tới, hai mắt liền phát ra lục quang. Nhanh chóng vọt tới cửa nhưng do quán tính không thể dừng lại kịp nên cứ như vậy mà ngã vào một bờ ngực rộng lớn
"Ân ~~ thật thoải mái nha ~~ độ rộng này còn có nhiệt độ này ~ nếu có thể ôm mình chặt thêm chút nữa là tốt nhất ~~~ " Tiểu Sách ngây ngô trầm ngâm trong niềm hạnh phúc của chính mình, mà Trần Nghệ Phong ở trước mặt lại buồn cười nhìn người còn đang không ngừng giãy dụa muốn tìm một vị trí thoải mái trong lòng mình "Ha hả, vị trí này thật thoải mái ~~ "
"Ân ~~ thiệt là thoải mái mà ~~ a ~~ Trần tổng!" Đột nhiên tỉnh táo lại lại Lâm Tiểu Sách như nhảy dựng lên không khác gì một chú thỏ bị kinh hoảng.
"Xin lỗi, xin lỗi, Trần tổng ~~ tôi không phải cố ý ~~ " Chẳng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mot-kim-cong-te/4306/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.