Lâm Tiểu Sách tỉnh lại trong giấc ngủ mê man liền nhìn thấy Trần Nghệ Phong ở bên cạnh đang ngủ say hơn nữa còn ôm chặt lấy thắt lưng của mình, cậu vui vẻ cười cười, cúi đầu hôn nhẹ lên môi anh "Phong ~ em yêu anh ~ rất yêu anh nha ~~ "
"Ân ~ anh cũng yêu em lắm ~ Tiểu Sách của anh ~ " Trần Nghệ Phong vẫn đang giả bộ ngủ quay người đặt Tiểu Sách ở dưới thân, hung hăng nhắm ngay đôi môi đỏ mọng kiều diễm hôn xuống.
Tiểu Sách bị dọa đến ngốc lăng khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên, nghênh đón đầu lưỡi linh hoạt của Trần Nghệ Phong, "Ngô ~~ ha ~ ân ~~ ha ~~ " Một nụ hôn dài tiêu chuẩn khiến Tiểu Sách không thở nổi, thật vất vả mới được anh buông ra.
"Ách ~ đáng ghét ~ quá ~ hại em thiếu chút nữa ~~ " Vẻ mặt kiêu ngạo thẹn thùng oán giận nhìn Trần Nghệ Phong.
"Tiểu Sách ~ thật muốn đè em xuống làm tiếp một lần nữa ~ " Trần Nghệ Phong nhìn Tiểu Sách lộ ra mị thái ở trước mặt mình, hạ thân liền căng thẳng. "Bất quá ~ hôm nay còn có chuyện cần làm, phải tạm thời buông tha cho em ~ " Nam nhân mang theo vẻ mặt ảo não nói.
"A! Đúng rồi! Em quên mất! Hôm nay anh còn phải đi bàn hạng mục công trình nữa!! Nhanh! Nhanh ~ dậy nào ~ "
Nhìn Tiểu Sách luống cuống tay chân, thân thể trần truồng chạy xuống giường giúp mình lấy quần áo, trong ngực Trần Nghệ Phong tràn đầy trìu mến, ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mot-kim-cong-te/2742276/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.