...
Trên máy bay.
-Em đi theo chị làm gì? - Nó đưa mặt "ko cảm xúc" ra nhìn đứa ngồi bên cạnh mình.
-Sao đâu chị! Nghe nói chị đi một mình chắc buồn lắm! Em đi theo chung cho vui! - Vũ cười híp mắt nhìn nó.
-Ủa, chị tưởng em đang học ở chỗ ba mẹ chỉ thị mà - Nó khó hiểu hỏi.
-Xùy xùy, chán bỏ xừ! Đi theo chị còn vui hơn! - Vũ nhăn mặt.
-Ba mẹ có cho phép ko? - Nó lo sợ hỏi, nhỡ thằng em này bỏ trốn đi theo chị thì mình cũng liên quan.
-Ko có vụ bỏ trốn ở đây đâu! Em đường đường chính chính xin ba mẹ ấy nha! - Vũ vỗ ngực tự hào khoe. Nó ko nói gì, nhìn thằng em bằng ánh mắt nghi hoặc.
-Chị nhìn em bằng ánh mắt đấy là có ý gì? - Vũ nhìn nó.
-Ko có gì! - Nó ngoảnh mặt ra phía khác.
-Hừm... - Thằng em vẫn nhìn chằm chằm nó.
Hơn 1h sau. Hai người họ đã đặt chân trên đất nc mặt trời mọc-Nhật Bản.
Khò khò~~~
-Hừ! Ngủ quên thế này đấy! - Vũ bực dọc nhìn cái người nó gọi là "Chị" đang ngủ khò khò trên lưng cậu.
-Haizzz! Taxi! -Vũ thở dài rồi gọi một chiếc taxi đến ngôi nhà mà cậu đã mua trc đó.
Căn nhà đẹp tuyệt vời! *Lười tả* Nhóc Vũ cõng người chị thân yêu đi vô nhà.
Sau khi xác định hai phòng trên lầu 2 là phòng của chị và mình, Vũ cõng chị vô phòng. Để chị nằm trên giường xong, Vũ vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-moi-la-nguoi-toi-thich-khong-phai-co-ta/3291315/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.