Sau ngày hôm đó đã đc 6 hôm. Nó chăm chỉ đi chơi với bn bè nhìu hơn và cố gắng giúp Linh Anh và Kiệt thành đôi nhìu hơn. Hắn và mấy đứa bn của nó cũng dễ dàng nhận ra sự thay đổi của nó nhưng ko nói gì.
Sáng chủ nhật.
Nó siêng năng dậy sớm nấu bữa sáng rồi lên gọi hắn dậy để đi chơi với Linh Anh. Nó đã hẹn giúp hắn một cuộc đi chơi sở thú với Linh Anh từ tối hôm qua.
-Dậy đi mày ơi! Dậy đi! - Nó dùng hai tay lôi cái chăn ra khỏi ng hắn.
-Thôi! Tao ko đi đâu! - Hắn cuộn tròn trong chăn co rúm ng lại nói.
-Ng mày yêu hiện đang ở dưới nhà chờ mày kìa. Ra ngay khỏi chăn cho chế! - Nó gào lên, lực ở tay cũng mạnh hơn.
-GÌ? Nó... à lộn, cô ấy đến đây rồi hả? - Hắn hoảng hốt lao ra khỏi chăn, chạy vù đi làm vscn. Còn nó thì lắc đầu chán nản rồi đi xuống nhà (phòng hắn ở lầu 2).
Giải thik thái độ của hắn:
-*E hèm! Sau đây tiến sĩ Băng sẽ giải thik cho các con hỉu: Từ 3 ngày trc, Linh Anh (nhờ sự giúp đỡ của nó) cuối cùng cũng đã đập lệch một nhịp tim với hắn trong cuộc đi chơi ở thư viện. Lúc đó đang chiều chiều, có ít gió thôi. Chỉ có hai đứa ngồi một bàn cạnh cửa sổ, gió tung tóc hắn nhẹ nhàng làm hắn thêm lãng tử. Đôi mắt tập chung đọc cuốn truyện tranh trông rất thư sinh. Giờ nhìn hắn chả khác nào một anh chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-moi-la-nguoi-toi-thich-khong-phai-co-ta/3291312/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.