-Ừ, Linh Anh nói gì kể nhanh coi nào! - Hắn hóng.
-Thế này... thế này... - Nó kể.
-Cái con dở kia, mày cứ nói thế này... thế này đố ai hiểu đc? - Hắn bực.
-Hì hì,... - Nó kể hẳn hoi.
-À~~~Tất cả tao đủ hết rồi, còn mỗi nấu ăn tao ko biết làm sao. - Hắn vò đầu bứt tóc suy nghĩ, còn nó thì nhảy lên sopa ngồi ăn bánh quy "rộp roạp". Bỗng ánh mắt hắn sáng lên khi ánh mắt chuyển sang nó. Hắn nở nụ cười nhẹ nhõm rồi rón rén đi đến bên nó.
-Ê Chi xinh đẹp ơi~~~ - Hắn gọi nó với giọng cực kì biến thái làm nó giật cả mik làm rơi miếng bánh quy ăn dở xuống đất.
-Làm cái quái quỷ gì vậy? - Nó bực tức trách hắn, tay với xuống đất nhặt miếng bánh.
-Hì, Chi giúp tui việc nấu ăn cho vừa lòng Linh Anh nha! Please! - Hắn giơ bộ mặt cún con nhìn nó.
-Sặc, mày làm tao buồn nôn chết đi đc! - Nó giả bộ lấy tay vuốt ngực.
-Xí, tóm lại mày giúp tao nấu mon ăn nào đó mà Linh Anh thik nhất ý! - Hắn đổi giọng nghiêm túc.
-Okay okay, sáng mai mày đi chợ mua những thứ này cho tao! - Nói rồi nó đưa chưa hắn một tờ giấy nhỏ. Trong giấy ghi đầy đủ những thứ để nấu một món nào đó.
-Sáng mai ta sẽ làm bánh bông lan mà con L.Anh cực thik. Nhớ dậy sớm mà mua đồ ăn đi đấy! Giờ tao nấu cơm tối cái đã! - Nó mệt mỏi đứng dậy làm bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-moi-la-nguoi-toi-thich-khong-phai-co-ta/3291304/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.