Yêu thầm, đã quá đau khổ rồi.
Bước vào cung điện hôn nhân với người mình yêu thầm còn cay đắng hơn.
Yêu anh nhưng không thể nói rz...
Biết rằng anh đã có người mình thích, nhưng cũng không thể ghen, chỉ có thể âm thầm lên ý tưởng, chỉ cho anh cách làm cho người ấy hạnh phúc, điều này chính là cực hình.
May mắn thay, cực hình này cuối cùng cũng đã kết thúc rồi.
“Anh không muốn nhận lời chúc phúc của em!” Mộ Diễn Chi không muốn ở bên cạnh Joanna lâu dài: “Em cũng sẽ không gặp được một người đàn ông yêu em và em cũng yêu người đó!”
Em chỉ có thể ở bên cạnh anh, làm vợ của anh và sống bên anh cả đời mà thôi!
Nhưng……
Nếu như em thực sự muốn được yêu thương...
Từ đầu đến cuối Mộ Diễn Chi vẫn không thể thốt ra được nửa câu đó.
Vậy thì anh... cũng có thể yêu em.
“Được rồi, đã muộn lắm rồi.” Bùi Thanh Thiển dửng dưng vẫy tay với anh, thực ra không cần Mộ Diễn Chi phải nói, cô cũng biết ...
Cô không thể có được tình yêu nữa.
Thứ nhất, cô sẽ không thể yêu ai khác ngoài trừ Mộ Diễn Chi.
Thứ hai, những người khác cũng không thể thích cô.
Cô nhàn nhạt nói: “Đã đến lúc về nhà rồi.”
Mộ Diễn Chi muốn nói điều gì đó nữa, nhưng Bùi Thanh Thiển đã bước vào thang máy, nhìn cửa thang máy đóng lại, anh cứ đứng yên tại chỗ rất lâu vẫn không nhúc nhích.
Tầng trên.
Bùi Thanh Thiển bước vào phòng khách, đổi sang dép lê, không ngờ Bùi Thanh Mạch vẫn chưa ngủ, cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mo-muon-tai-hon/937383/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.