Bùi Thanh Thiển đã bình tĩnh lại: “Thứ hai anh xem cụ thể mấy giờ rảnh, để tôi thương lượng với cậu Cố về thời gian. Đến lúc đó thì cùng nhau đi lấy giấy chứng nhận, tránh đêm dài lắm mộng.”
Mộ Diễn Chi chưa bao giờ nghĩ rằng anh sẽ thực sự đi đến bước đường ly hôn với Bùi Thanh Thiển, cổ họng anh khô khốc, gần như nói không ra tiếng.
Nhưng không ai bằng lòng giúp anh đổi chủ đề.
Mọi người đều đang chờ câu trả lời của anh...
Môi anh mấp máy, một lúc lâu sau, anh khó khăn nói: “Gần đây anh rất bận…”
Điều này dường như đang ám chỉ rằng thứ hai anh không muốn ly hôn.
“Mộ Diễn Chi.” Bùi Thanh Thiển luôn cho rằng chỉ cần chuẩn bị tâm lý, khi đến lúc phải ly hôn thì trái tim của cô sẽ không đau đớn nữa.
Nhung khi thật sự đi đến bước đường này, cô mới nhận ra rốt cuộc là suy nghĩ đó ngây thơ đến nhường nào.
Ban nãy chẳng qua là cô chỉ gọi tên của Mộ Diễn Chi, không hề tiếp tục nói về chủ đề ly hôn, trái tim cô như bị một con dao đâm vào... đau đớn không thể chịu đựng nổi.
Cô khó khăn nhếch lên khóe môi: “Nếu như chúng ta đã quyết định chia tay, vậy thì mau lẹ một chút...”
Đau dài không bằng đau ngắn.
Cô chỉ có thể tàn nhẫn với chính mình, để khi hết đau thì những ngày tháng sau này mới tốt hơn được đôi chút.
“Vợ...” Trong đầu Mộ Diễn Chi dường như chỉ còn lại có chữ này.
“Không phải là từ khi Joanna về nước anh đã luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mo-muon-tai-hon/937380/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.