“Cô ấy còn nói với tớ, bảo tớ cất kỹ mấy thứ này trước, đừng động đến.” Bùi Thanh Thiển nhàn nhạt mở miệng: “Chờ chừng nào cậu về đây tìm, hỏi tin về cô ấy, tớ sẽ giao hết mọi thứ cho cậu.”
Nhận thức của nhiều năm như vậy bị đảo lộn, Đào Hoài Cẩn khó có thể dùng lời nói mà hình dung được tâm trạng của bản thân.
“Nhưng tớ không ngờ hôm nay lại gặp được cậu ở buổi tiệc này, nên không mang mấy thứ đó.” Bùi Thanh Thiển chủ động đưa ra biện pháp giải quyết: “Hay là, ngày mai tớ cầm đến nơi cậu làm việc?”
Bây giờ Đào Hoài Cẩn căn bản nghe không vào lời nói của Bùi Thanh Thiển, hiện tại đầu óc của anh ta đều là, cô ấy không cần tiền của anh ta…
Không muốn những tài sản đó.
Lòng của anh ta nặng trĩu thật lâu, mới chậm rãi hỏi ra miệng: “Vì sao?”
Bùi Thanh Thiển biết anh ta hỏi cái gì, nhưng cô không muốn trả lời.
“Không phải là cô ấy yêu tiền lắm sao?” Đào Hoài Cẩn nhìn Bùi Thanh Thiển.
Lúc trước, vừa năm nhất, cô ấy đã bởi vì ngôn luận điên cuồng hám làm giàu mà nổi tiếng ở trường học…
Hai năm sau đó, liên tục thay đổi rất nhiều bạn trai.
Sau khi gặp được anh ta thì mới ổn định.
Lúc ấy, tất cả mọi người cho rằng cô ấy sẽ giống như trước kia vậy, ngay sau khi tìm được bạn trai có nhiều tiền hơn, sẽ đá anh ta đi…
Nhưng mà cô ấy không chỉ không hề như vậy, còn kết hôn với anh ta.
Sau khi kết hôn, cô ấy vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mo-muon-tai-hon/937372/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.