Cô thuận tay trả lời: "Những lời đó là cố tình để em trai tôi nghe thấy?"
"Không sai."
"Nếu trong vòng ba ngày, em vẫn chưa biết tôi là ai, vậy em trai em không chỉ đơn giản là bị đánh một trận như vậy thôi đâu."
Đối phương biết được nhược điểm của cô, cũng biết được nhược điểm của em trai cô…
Bùi Thanh Thiển bỏ điện thoại sang một bên, nấu cơm xong, lại đem số rau mà hôm nay cần xào đi rửa sạch, ánh mắt rơi trên điện thoại.
Cô dựa lưng vào quầy bếp, nhìn Bùi Thanh Mạch đang cúi đầu làm bài tập ở phòng khách, cầm lấy điện thoại, bấm số điện thoại của Cố Thừa Viễn.
Bùi Thanh Mạch còn nhỏ, lại dễ kích động...
Ngửa về sau hít sâu một hơi.
Chỉ cần đối phương muốn, thì sẽ luôn có những cái cớ thế này thế kia, kíƈɦ ŧɦíƈɦ Bùi Thanh Mạch, khiến cho Bùi Thanh Mạch đánh lộn với hắn ta.
Điều này không cách nào tránh khỏi.
Nhưng Bùi Thanh Thiển vẫn hy vọng, Bùi Thanh Mạch không cần vì bảo vệ cô, mà xảy ra tranh cãi với người khác.
"Có việc gì sao?" Cố Thừa Viễn vẫn chưa tỉnh ngủ, giọng nói còn mơ mơ màng màng.
"Tôi không dự định tiếp tục giả vờ đang nɠɵạı ŧìиɦ nữa." Bùi Thanh Thiển bình tĩnh nói rõ.
Cố Thừa Viễn say rượu, đau đầu dữ dội, vừa nghe thấy câu nói này, cũng không để ý tới cơn đau đầu nữa: "Lúc bắt đầu không phải đã đồng ý dứt khoát sao? Sao lại đột nhiên. . ."
"Lúc đó chỉ suy nghĩ đến bản thân mình, cảm thấy cho dù bị người ta mắng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mo-muon-tai-hon/937367/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.