Mộ Diễn Chi thờ ơ không phản ứng lại.
“Diễn Chi?” Bùi Thanh Thiển đang xếp lại tài liệu, nghe thấy mấy chữ này, ngoài dự đoán không tức giận mà còn cảm thấy buồn cười.
Cô ngẩng đầu lên thấy Mộ Diễn Chi nhìn mình, trêu đùa nói: “Nghe thấy không, giúp đỡ người ta đi kìa.’’
Mộ Diễn Chi nghi ngờ hỏi: “Em vừa gọi tôi là gì?”
Bùi Thanh Thiển ngờ vực nhắc lại: “Diễn Chi?”
“Đổi cách gọi khác thì tôi giúp em.’’ Ánh mắt Mộ Diễn Chi thâm thúy.
Bùi Thanh Thiển mơ hồ không hiểu: “Hả?”
“Chẳng hạn như…” Giọng nói của Mộ Diễn Chi cuốn hút, kèm theo sự mê hoặc không biết dùng từ gì tả nổi: “Chồng.”
Sắc mặt Bùi Thanh Thiển phức tạp, cô thu tầm mắt lại.
Joanna tưởng Mộ Diễn Chi nói với mình, cô ta kích động hô: “Ch…”
Chữ chồng còn chưa kịp nói xong.
Mộ Diễn Chi tối sầm mặt cắt ngang lời cô ta: “Ai bảo cô gọi!”
“Phụt!” Cố Thừa Viễn không nhịn được mà bật cười.
“Còn về việc cô nói, vợ tôi cố ý bảo chủ tịch Cố đuổi cô…” Bùi Thanh Thiển không để ý đến bên này, Mộ Diễn Chi cũng chẳng có tâm trạng nể mặt bọn họ, tiếp tục chuyện vừa rồi, anh thản nhiên nói: “Lúc đó tôi cũng ở đấy.’’
Joanna đỏ mắt giận dỗi: “Thế anh cũng thấy đó, lúc đấy vợ anh vô lý đến mức nào…”
“Xin lỗi, tôi không thấy.” Mộ Diễn Chi lạnh lùng nói: “Tôi chỉ thấy lúc cô cố ý gây sự thế nào.”
Joanna: “Em!”
Mộ Diễn Chi không chút lưu tình: “Lúc đó cô ấy không nói chủ tịch Cố đuổi cô đi.”
“Nhưng cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mo-muon-tai-hon/937320/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.