Ông Cố tiếp nhận đơn xin từ chức, để hai tay sau lưng, quay sang nhìn Cố Thừa Viễn: “Người xuất sắc hơn để chọn đang ở đâu?”
Cố Thừa Viễn đẩy Joanna ra: “Dạ đây.”
Joanna ngẩng đầu ưỡn ngực.
Ông Cố bèn nhìn sang cô ta.
Tầm vóc cao ráo, dáng dấp cũng không tệ.
Tuy nhiên trừ những điều đó ra, ông Cố không tìm thấy điểm mạnh nào khác, cho nên ông ấy không hề che giấu ánh mắt khinh thường. Ông Cố hỏi: “Con chắc chứ?”
“Đương nhiên.” Cố Thừa Viễn trả lời cực kỳ chắc chắn.
Ông Cố không ưa: “Tại sao ánh mắt của con lại kém cỏi đến mức này?”
"Bố, bố không hiểu cô ấy...” Cố Thừa Viễn khó chịu phản bác.
"Đâu cần phải hiểu, bố cũng biết cô ta chỉ có khuôn mặt này, coi như cái bình hoa thôi!” Ông Cố răn dạy: “Nhưng con lại vì người phụ nữ như cô ta mà đòi đuổi Bùi Thanh Thiển hả?”
Mọi ngày ông ấy chỉ cảm thấy con trai ham chơi đây đó, không màng đến chuyện công ty...
Bây giờ ông ấy đã cảm nhận rõ rồi, con trai mình hoàn toàn là một kẻ vô dụng không có mắt nhìn người, năng lực làm việc cũng xếp ở hàng dưới cùng!
"Con đã bảo...” Cố Thừa Viễn cố gắng thay đổi hình tượng của Joanna trong mắt bố mình.
"Được rồi!" Ông Cố ngắt lời anh ta: “Bố không muốn nghe con giải thích nhiều như vậy. Tóm lại, nếu con cố ý muốn thuê cô ta, hơn nữa còn vì cô ta mà đuổi Bùi Thanh Thiển, vậy thì con mau thu dọn đồ đạc rồi cút khỏi Tập đoàn Cố thị ngay lập tức!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mo-muon-tai-hon/937316/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.