Bố Bùi nằm quay lưng về phía Bùi Thanh Thiển: "Bố không đi!"
"Vậy là không phải bệnh nhẹ đúng không?" Bùi Thanh Thiển nặng nề hỏi.
"Là ung thư phổi." Bùi Thanh Mạch đứng bên cạnh lên tiếng.
"Mau tới bệnh viện chữa đi ạ!" Loại bệnh nặng như thế này tuyệt đối không thể để chậm trễ một giây một phút nào, chẳng lẽ họ không biết sao?
Bùi Thanh Thiển đứng dậy thu dọn đồ đạc.
Giọng của mẹ Bùi rất yếu: "Không được..."
"Vì sao không được?" Bùi Thanh Thiển hỏi ngược lại.
Mẹ Bùi thở dài: "Nhà chúng ta vốn không có nhiều tiền như vậy."
"Em bảo bố mẹ bán nhà nhưng bố mẹ không chịu." Bùi Thanh Mạch đứng cạnh bổ sung:" Nói căn nhà này để lại cho em làm nhà tân hôn, em nói sau này em có thể tự mua nhà, nhưng bố mẹ vẫn không muốn bán."
"Con có tiền." Bùi Thanh Thiển thật sự không ngờ bố mẹ lại không chịu đi chữa bệnh chỉ vì tiền.
Nhưng không có tiền thì có thể tìm cô mà!
"Bây giờ con đã kết hôn rồi, nếu bố mẹ mà hỏi tiền thì chắc chắn nhà chồng con sẽ không thích." Bố Bùi thà tự chịu đựng cũng không muốn làm con gái chịu uất ức vì mình.
Lần đầu tiên trong đời, Bùi Thanh Thiển đột nhiên cảm nhận được cảm giác vô cùng uất nghẹn: "Bố mẹ nói với con, con không nói với họ thì cũng có thể tự bỏ tiền ra cho bố mẹ trị liệu mà..."
Cô nhìn bố, bổ sung thêm: "Con có tiền riêng của mình."
Bố Bùi vẫn không muốn: "Số tiền đấy con giữ lại mà tiêu."
"..." Bố lại từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mo-muon-tai-hon/937278/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.