Mấy thứ đồ lớn quả thật không dễ thu dọn, nhưng Bùi Thanh Thiển vẫn không nhờ Cố Thừa Viễn giúp đỡ, sau khi tự mình thu dọn xong tất cả, mái tóc được buộc gọn cũng đã có vài cọng rủ xuống. Cô tiện tay vén tóc ra sau tai, rõ ràng chỉ là một động tác bình thường hơn cả bình thường nhưng Cố Thừa Viễn thế mà lại cảm thấy có chút quyến rũ. Bùi Thanh Thiển bỏ cái thùng qua một bên, quan sát bốn phía, sau khi xác định không để sót thứ gì thì mới quay đầu lại và hỏi Cố Thừa Viễn: "Bây giờ anh đi được chưa?" Lúc nãy anh ta nói, làm bạn trai thì không thể rời đi cùng lúc với người của công ty dọn nhà được. Bây giờ đã thu dọn xong rồi, rốt cuộc anh ta có thể đi được chưa? "Ừm..." Cố Thừa Viễn ngồi thẳng dậy, anh ta không thể ngờ được Bùi Thanh Thiển thật sự không cần nhờ anh ta giúp đỡ mà vẫn có thể sắp xếp xong tất cả mọi thứ! Anh ta vô cùng hoài nghi, Bùi Thanh Thiển giỏi như vậy, thật sự còn cần bạn trai sao? Cố Thừa Viễn nghi ngờ hỏi: "Trông cô thu xếp có vẻ sành sỏi, bình thường ở nhà cô đều tự dọn dẹp à?" "Không phải tôi thì là ai?" Bùi Thanh Thiển lấy một chai nước từ trong tủ lạnh ra, đó là chai nước cô vừa mua, mới vừa vặn nắp chai ra thì chợt nhìn thấy Cố Thừa Viễn đang ngồi trên ghế sô pha, cô hỏi: "Anh uống gì?" "Rượu vang." Cố Thừa Viễn không hề khách sáo. Bùi Thanh Thiển nhìn thoáng qua trong tủ lạnh rồi trả lời: "Không có." Cố Thừa Viễn có yêu cầu rất cao đối với việc ăn uống, nhưng bây giờ đang làm khách ở nhà người khác, không thể đòi hỏi quá được, bèn hỏi: "Bia?" "Uống rượu bia không thể lái xe được." Bùi Thanh Thiển tìm ra một lon cà phê và ném cho Cố Thừa Viễn. Cố Thừa Viễn ghét bỏ nói: "Cô lái xe đưa tôi về là được mà."
"Chiều nay tôi còn phải đi phỏng vấn, không có thời gian." Bùi Thanh Thiển không cần suy nghĩ gì mà lập tức từ chối. "Phỏng vấn?" Cố Thừa Viễn mở nắp lon: "Suốt năm năm qua cô không làm việc gì sao!?" Xã hội hiện nay chính là như vậy, rất kỳ thị phái nữ đã thoát ly xã hội. Cho dù họ đã cống hiến rất nhiều cho gia đình đi chăng nữa. "Ừ." Bùi Thanh Thiển uống một ngụm nước, đóng cửa tủ lạnh lại. Cố Thừa Viễn bỗng nhiên cảm thấy có chút đồng cảm với Bùi Thanh Thiển: "Có công ty nhận cô à?" "Tính đến giờ đã có được thông báo phỏng vấn của bốn công ty." Bùi Thanh Thiển dựa lưng vào tủ lạnh. Thông thường, sau khi biết người này đã thoát ly xã hội nhiều năm thì các công ty sẽ lập tức loại bỏ hồ sơ của người đó. Thế mà cô vẫn nhận được thông báo phỏng vấn của bốn công ty sao? Cố Thừa Viễn giật mình hỏi: "Cô chắc chắn?" "Trong đó có một công ty là tập đoàn Cố thị mời tôi tới phỏng vấn." Bùi Thanh Thiển ngẩng đầu nhìn trần nhà: "Không tin thì anh có thể gọi điện hỏi bố anh." "Hỏi bố tôi làm gì?" Cố Thừa Viễn càng ngày càng không nghĩ ra. Bùi Thanh Thiển cười khẽ: "Bởi vì bố anh là người đã gửi lời mời phỏng vấn cho tôi." Không thể không thừa nhận, Cố Thừa Viễn thật sự đã bị chấn động rồi, anh ta khó tin nhìn Bùi Thanh Thiển: "Cô không nói đùa đấy chứ?" "Trông tôi giống đang nói đùa lắm à?" Bùi Thanh Thiển không trả lời mà hỏi lại.
Cố Thừa Viễn cố gắng tiêu hóa tin tức này. Trong mấy gia tộc lớn ở Mặc Thành, chỉ có bố anh ta là kén chọn nhất, trong mắt ông ấy, cho dù là nhân viên xuất sắc nhất thì vĩnh viễn vẫn còn hơi kém cỏi... Hơn nữa bố cũng chưa bao giờ mời bất cứ ai phỏng vấn... Bùi Thanh Thiển là người đầu tiên. Cố Thừa Viễn nhìn chằm chằm Bùi Thanh Thiển. "Trưa rồi." Thời gian phỏng vấn là hai giờ, vì vậy Bùi Thanh Thiển định ăn cơm trưa ở nhà, cô đặt cái cốc trong tay xuống rồi hỏi Cố Thừa Viễn: "Anh vẫn chưa về sao?" "Tôi..." Cố Thừa Viễn thấy Bùi Thanh Thiển muốn đi ra ngoài, cũng bỏ cà phê qua một bên: "Cô định đi đâu, tôi đưa cô đi?" "Xuống lầu mua thức ăn." Bùi Thanh Thiển điềm đạm nói: "Chuẩn bị làm bữa trưa." "Cho tôi ăn chùa với được không?" Cố Thừa Viễn mặt dày hỏi. Bùi Thanh Thiển ngẩn ra một lúc, sau đó gật đầu: "Được, anh không ngại là được." Nói rồi, cô đẩy cửa đi ra ngoài. Cố Thừa Viễn ma xui quỷ khiến chụp Bùi Thanh Thiển một tấm và đăng lên weibo kèm theo caption: 'Bạn gái đi ra ngoài mua thức ăn, chuẩn bị làm cơm trưa cho tôi." Sau khi đăng lên weibo, có người lập tức trả lời: "Cậu đang ở đâu?" Cố Thừa Viễn mở lên xem, không ngờ người trả lời lại là Mộ Diễn Chi, anh ta buồn cười mở cuộc trò chuyện riêng ra, gửi địa chỉ và cả biển số nhà cho Mộ Diễn Chi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]