Gió cát rít gào rơi vào tai biến thành tiếng rền rĩ, như huân khúc thê lương vang vọng, tựa như tiếng rầm rì tụng niệm trong biển gió cát.
Gần ngàn năm qua Tô Minh mang theo Hạo Hạo đi trong thế giới từng huy hoàng đi tới trung ương biển, đi trong đáy biển năm tháng, đi trong sa mạc sau thời gian, từng bước một đi hướng trung tâm thế giới.
Bước chân không ngừng, Tô Minh đi rất lâu rất lâu, mãi khi hắn cũng quên thời gian. Có một ngày, trước mặt Tô Minh và Hạo Hạo xuất hiện thế giới trong gió cát.
Thế giới đó là ốc đảo, đặc biệt dễ thấy trong gió cát, khiến người nhìn sẽ bất giác tinh thầnp hấn chấn. Đây là màu xanh đầu tiên Tô Minh thấy trên thế giới này.
Trong ốc đảo có một hồ nước, bên ngoài có cỏ xanh ngát hương, dường như hư không ngăn cách với người, thấy được nhưng không thể chạm vào.
Hạo Hạo nắm tay Tô Minh, nhỏ giọng nói:
- Về nhà rồi.
Hai người đã xuyên qua gió cát đi vào trong ốc đảo.
Cỏ xanh ngát hương làm người ta quý trọng màu sắc duy nhất trong thế giới không màu này. Tô Minh yên lặng đứng trong ốc đảo, ánh mắt nhìn hồ nước.
Tô Minh nhắm mắt lại, thật lâu sau mở mắt ra nhìn cậu bé bên cạnh mình:
- Đây là lựa chọn của ngươi sao?
Cậu bé nghiêm túc gật đầu, chẳng chút do dự, ngần ngừ.
Hạo Hạo nhỏ giọng nói:
- Đây là nhà của Hạo Hạo, Hạo Hạo muốn ở lại đây. Thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2051614/chuong-1465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.