Cuộc chiến tranh giữa hai đại tông môn bùng phát, rất nhiều người cảm thấy thật đột ngột, nhưng thường chiến tranh, đặc biệt là giữa tu sĩ với nhau luôn rất đột nhiên.
Phong long đen rít gào lao vào bão tuyết, phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa. Nguyên con phong long tan vỡ, gió đen dạt ra ngưng tụ bên ngoài bão tuyết hóa thành một ông lão áo đen. Ông lão tay cầm một cây gậy, tu vi hùng hồn phát ra, là cường giả đạo tiên cảnh.
-Đạo Hàn, vì đệ tử nhập môn trong vòng trăm năm, Thất Nguyệt tông ngươi cần gì như vậy? Lão phu chi là nhóm đầu tiên đến. sau ta còn có nhiều người nữa. Các ngươi không gia nhập thì chỉ có kết cuộc diệt tông.
Trong gió lốc hiện ra khuôn mặt người đàn ông trung niên áo đỏ Đạo Hàn lạnh nhạt nói:
- Buồn cười, chuyện diệt tông từ xưa đến nay cực kỳ hiếm thấy, các ngươi dám khơi mào đừng nói là tông môn khác ra tay hay không, coi như là hoàng tộc cổ Táng quốc cũng sẽ không cho phép việc này xảy ra!
Ông lão áo đen cười to bảo:
-Đạo Hàn, người tu luyện thời gian ngắn nhất trong mười ba đại trưởng lão Thất Nguyệt tông, được tiếng là thiên tài, hy vọng tương lai của Thất Nguyệt tông, không lẽ ngươi đã quên đây là ba ngàn năm cuối cùng hoàng quyền thay đối? Ba ngàn năm này hoàng tộc không tham gia mọi cuộc chiến tông môn!
Người đàn ông trung niên áo đỏ Đạo Hàn biến sắc mặt, ông lão áo đen lại xông hướng gió lốc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2051558/chuong-1409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.