Lời nữ nhân vang vọng, xoay người đi xa. Tô Minh nhìn bóng lưng nữ nhân, mắt lóe tia sáng kỳ dị, hình ảnh trong đầu chớp lóe, dường như hắn nghĩ ra điều gì.
Tô Minh im lặng không lên tiếng, cất bước theo bóng lưng nữ nhân dần đi xa.
Mãi khi đến khu vực có lầu các vòng quanh nằm bên trái Thất Nguyệt tông, có trận pháp hình bát giác, bên trên trôi nổi một hạt châu to lớn cỡ cả mét. Nhìn từ bên ngoài trận pháp thì hạt châu không có gì kỳ lạ, không tỏa sáng rực rỡ. Nhưng khi nữ nhân đi vào trận pháp, Tô Minh không bước vào trong, hắn thấy hạt châu tỏa ánh sáng nhiều màu, quái dị là ánh sáng bị hạn chế trong trận pháp, không phát tán ra ngoài. Cho nên Tô Minh đứng ngoài trận pháp không thấy ánh sáng, chỉ khi bước vào trong mới thấy năm màu lấp lánh.
Nữ nhân nhìn hạt châu năm sắc, ngoái đầu nhìn Tô Minh, nhỏ giọng nói:
- Ngươi chờ ở đây một lúc, ta trở về ngay.
Giọng nữ nhân rất dịu dàng, không phải loại xem Tô Minh là tiểu bối mà cảm giác như ngang hàng.
Tô Minh không lên tiếng, gật đầu.
Nữ nhân cúi đầu, xoay người, giơ tay phải chỉ hướng hạt châu. Hạt châu chớp lóe ánh sáng như biến thành giọt nước, có một giọt bay vào đầu ngón tay cô. Giọt nước lập tức phủ khắp người nữ nhân, mang theo cô dung nhập vào hạt châu.
Tô Minh nhìn hạt châu, mắt chợt lóe, trầm ngâm, ngồi xuống trận pháp, vẻ mặt thản nhiên, nhắm mắt tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2051539/chuong-1390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.