Mục Đồng nhếch môi cười hỏi:
- Người đến đây là có ý gì?
Nụ cười kia cực kỳ khoa trương, khóe môi kéo tới vành tai lộ răng nhanh sắc bén. Khi Mục Đồng cười thì quả cầu thịt to lớn dưới thân mấp máy phát ra uy hiếp.
Tô Minh lạnh nhạt nói:
- Không có ý gì, chỉ là đi qua nơi đây thấy tinh cầu này kỳ lạ.
Mắt Tô Minh trở về như thường, hắn thấy hơi thở tang thương, viễn cổ trên người Mục Đồng, hiển nhiên là một tu sĩ không biết từ bao nhiêu kỷ trước dung hợp một bản thân khác có được tư cách bất diệt trong tai kiếp. Tu sĩ này có tu vi cao cường, đã tới trùng kỳ bất khả ngôn nên có thể thức tỉnh. Nhưng chắc chỉ tỉnh ở chỗ này, không thể rời khỏi Đệ Tứ giới, nếu không thì sẽ lại chìm trong say ngủ. Lúc trước Tô Minh quét ý chí thấy rất nhiều cường giả như vậy, Mục Đồng trước mắt nằm trong số đó.
Mục Đồng trầm ngâm, ngừng cười, nhìn Tô Minh hỏi:
- Nếu vậy thì... ở xa đến là khách, đạo hữu có muống giáng xuống tinh cầu của ta cùng uống ly rượu không?
Mục Đồng mỉm cười nói:
- Nếu đạo hữu đến thì ta có thể kêu gọi bạn bè đến cùng, chắc họ rất hứng thú với lai lịch của đạo hữu.
Trông nụ cười này rất tà, Mục Đồng đạp bước, quả cầu thịt dưới chân nó mạnh chấn động, vặn vẹo. Mắt thường của Tô Minh nhìn ngược nhìn xuôi chỉ thấy đây là tu chân tinh dạt dào sự sống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2051492/chuong-1340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.