Khi những xác khô biến thành bụi phấn, trong con đường thịt tràn ngập sương khói mông lung, ẩn chứa mùi kích thích tình dục. Người bình thường chỉ ngửi một chút thì người đã run rẩy, phát ra dục vọng đốt cháy linh hồn đã chết. Mùi cỡ này đã không phải là thúc giục tình dục mà biến thành kịch độc có thể ăn mòn thể sinh mệnh.
Dù là Tử Nhược cũng không ngờ sẽ như vậy, dù tu vi của cô là bất khả ngôn nhưng giờ phút này chỉ có thể giãy dụa, mắt dần mê ly, thời gian tỉnh táo ngày càng ít. Người Tử Nhược đầy màu hồng như ngọn lửa có thể đốt cháy, nếu chỉ là như vậy thì thôi. Vấn đề là Tử Nhược mua dây buộc mình, bên ngoài, trong Thiên Hồ tộc các tộc nhân không ngừng múa, nở rộ ra nhiều thiên phú hơn, khiến mùi trong con đường thịt ngày càng đậm. Mãi khi mùi bao phủ bóng dáng Tử Nhược, một tiếng rên rỉ rung động tim gan, dấy lên mọi dục vọng trong người các thể sinh mệnh vang khắp đường thịt. Thanh âm kia mất hồn khó tả, hấp dẫn khiến người miệng lưỡi khô khốc, khát vọng khó nói, như đang tìm đồng bạn để phát ra kích tình sinh mệnh.
Khi thanh âm phát ra từ miệng Tử Nhược thì đầu óc bọn họ ù vang, không thể chống cự sương mù mông lung chớp mắt mất đi lý trí, nhưng sâu trong lòng cô có chút tỉnh táo giãy dụa muốn thoát ra. Tuy nhiên, mắt Tử Nhược không tỉnh táo nữa, chỉ thấy càng mê ly hơn, người cô hồng hào, không biết từ khi nào cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2051481/chuong-1329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.