Giọng của Tô Minh vang vọng trong khung trời, như sấm rền giữa trời đất, truyền khắp tám hướng, khiến gần trăm vạn tu sĩ nơi đây trong một giây cùng hộc máu, khiến mùi máu đậm đến cực điểm, khiến lá cây cổ thụ có vệt đỏ.
Trong cảm nhận của trăm vạn tu sĩ Minh Hoàng chân giới thì thống khổ giờ phút này vượt qua ý chí chân giới hình thành trấn áp trước đó, cái loại toàn thân sắp bị xé rách, đau nhức tu vi sắp nổ tan tành khiến tiếng hét thảm thiết vang vọng.
Ba mươi sáu minh tướng có mặt tại đây, tu vi từ duyên cảnh đến sinh cảnh, nhưng mặc kệ là tu vi gì, giờ phút này mặt tái nhợt, biểu tình lộ ra hoảng sợ.
Còn có tám đại minh vương, tám người ngồi vị trí gần đại điện đang cười nhìn hiên tôn. Giờ phút này bên tai vang vọng giọng Tô Minh, bị biến cố đột ngột chấn động tinh thần, không kiềm được người run lên, tinh thần như bị ý chí mãnh liệt ức chế, khiến họ hít thở khó khăn. Dù là tu vi diệt cảnh thì vào lúc này như người thường đối mặt tai kiếp.
Còn có Minh Hoàng, mặt gã trắng bệch, tay phải bắt chặt lá cây cổ thụ bên dưới. Bên tai vang tiếng vù vù, phút chốc không nghe thấy bất cứ tiếng vang gì.
So với bọn họ thì hiên tôn giới này đỡ hơn chút, nhưng máu trào khóe miệng, người lùi ra mấy bước, dùng biểu tình dữ tợn che giấu kinh sợ ngẩng đầu nhìn chằm chằm phía xa, Tô Minh bước ra từ không trung.
Áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2051450/chuong-1298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.