Cùng với ngàn vạn động vật biển chết đi, sát khí trên người Tô Minh càng đậm đặc hơn, có vẻ cực kỳ lạnh lùng, âm trầm, làm sáu mươi vạn tu sĩ Man tộc xung quanh nhìn thấy mặt lạnh lùng của Tô Minh.
Những lão già như Nha Man, Xích Lôi Thiên từng theo Tô Minh đuổi đi tiên tộc có thấy mặt máu lạnh trong tính cách của hắn rồi, nhưng nhiều tộc nhân Man tộc nơi đây thì là lần đầu tiên trông thấy Man Thần tàn khốc. Tinh thần họ chấn động, đáy lòng run rẩy. Họ chính mắt thấy Man Thần của mình máu lạnh đối xử với kẻ địch, tình cảnh này làm tinh thần mọi người rung động, thành dấu ấn khắc sâu vĩnh viễn.
Cùng lúc động vật biển bị diệt vong, Tử Hải biến thành màu tím, bàn tay to lớn không chút Tô Minhạ dừng ấn vào mặt biển Tử Hải, nhấn mạnh xuống. Nước biển chấn động, không ngừng tan biến.
Tô Minh muốn tuyệt hậu, xóa hết dấu vết của những động vật biển, bao gồm con thú nhỏ còn trong Tử Hải, và hoàn cảnh cho chúng nó sinh tồn đều bị một chưởng này đánh tan nát.
Phần lớn nước biển bốc hơi, hơi tím, đỏ dâng lên trong nước biển biến mất. Mấy giây sau, một tiếng nổ điếc tai vang vọng, bàn tay to lớn biến mất.
Cùng lúc đó, đất Man tộc không còn biển, lộ ra trong đất Man tộc các đại lục bị nhấn chìm, phế tích Đại Ngu hoàng cung và Đông Hoang tháp truyền thừa.
Lúc này bầu trời vang tiếng xé rách, có tiếng rít sắc nhọn văng vẳng. Trên trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2051389/chuong-1242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.