Mặc dù Trương Văn Vẻ không quá thích đọc sách, nhưng là con trai của thầy giáo, hắn cảm thấy mình có thể xuất khẩu thành thơ. Tuy nhiên, Trương Văn Vẻ cảm thấy hơi khó khăn, vì thế nghe theo lời khuyên của cô gái xinh đẹp, con của ông chủ lớn lên cùng hắn.
Hắn bắt đầu thường xuyên lộ ra biểu tình tự hỏi, dù là ngủ, ăn cơm, cũng hoặc là đi đường, tóm lại dù có làm chuyện gì hắn cũng lộ ra vẻ mặt tự hỏi. Đây là cách làm của cô gái từ nhỏ hắn rất thích chỉ cho, làm ra vẻ thường xuyên tự hỏi, vậy thì người khác sẽ cho rằng hắn có học thức. Trương Văn Vẻ phát huy cách này đến cực hạn, dần dần lớn lên, ban đầu hắn ra vẻ tự hỏi, chậm rãi biến thành thật sự tự hỏi. Thậm chí khi hắn và cô gái mình yêu thành thân, trong ánh mắt hâm mộ của người xung quanh, hắn đều đang tự hỏi nhân sinh. Dù là bái thiên địa cũng do bị cô gái tức giận lôi kéo mới miễn cưỡng bái xong thiên địa.
Hắn thật may mắn, bởi vì cô gái hắn thích có người cha không thích cô, vì vậy cuộc hôn nhân thân phận không xứng đôi không được cha cô gái để ý, thậm chí không xuất hiện. May mắn này luôn đi theo hắn, trong quá trình tự hỏi nhân sinh, hắn chậm rãi hiểu được cái gì, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại không hiểu được gì cả.
Thời gian chậm rãi trôi qua, mùa hè năm thứ hai bọn họ thành thân, trong một đêm mưa, mưa to liên tục, tia chớp gào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2051256/chuong-1154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.