Trong đám người, thiếu nữ gầy gò Mã Phi có cảm giác sống lưng lạnh lẽo. Mã Phi thừa nhận cô cố ý không nói cho Tô Minh biết bí mật đất Chấn Danh, ý muốn xem Tô Minh bị cười chê. Dù sao Mã Phi bị sư phụ sắp đặt ở bên cạnh Tô Minh, khiến cô không thể cùng đồng bạn đi đại lục hạ giới chơi đùa, việc này khiến cô rất bất mãn. Hơn nữa từ nghĩ của Hứa Tuệ khiến Mã Phi thầm bất bình, vậy nên cô đã giấu giếm mọi chuyện, nhưng cô không ngờ Tô Minh có huyết mạch kim sắc, thậm chí là ba vị tông lão cũng phải cúi đầu. Mã Phi căng thẳng đi theo Tô Minh trở về đại lục, đã quên mất trước đó nhắc tới việc liên quan đất Chấn Danh.
Tiếng cười chói tai của mọi người quanh quẩn, họ hiếm khi có cơ hội ngay mặt cười nhạo một vị điện hạ, tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy. Giờ phút này tiếng cười càng lúc càng lớn, mượn tiếng cười trút ra ghen tỵ, hâm mộ trong lòng họ.
Ngược lại Tô Minh biểu tình vẫn bình tĩnh, chẳng có một chút biến hóa. Sau khi nghe ông lão sinh cảnh Bối Bang, mấy điện hạ khác giải thích xong Tô Minh thản nhiên gật đầu. Nhưng người hiểu Tô Minh nếu trông thấy tình hình này chắc chắn lòng lạnh lẽo, bởi vì hắn không phải là loại người rộng lượng, trừng mắt tất báo, vui buồn thất thường là những hình dung tốt nhất cho tính cách của hắn.
Ví dụ như mấy điện hạ bóng gió, ông lão sinh cảnh Bối Bang bỏ qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2051175/chuong-1074.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.