Chương trước
Chương sau
Lời nói của Tô Minh sắc bén, rơi vào tai Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng khiến nó liên tục thay đổi sắc mặt.

Tu vi đến tình độ như Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng chú trọng là tu tâm, dựa vào ý chí kiên cường mới có thể không chút do dự đi thẳng tới cuối đường. Nhưng Tô Minh trước sau nói lời mai phục, cuối cùng vì khát vọng tự do Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng bước ra một bước, khiến trong lòng nó xuất hiện khe hở không thể nào khép lại.

Một mặt là tôn nghiêm của nó, là trong thiên địa ý nguyện của nó, là ý chí không thể sửa đổi. ý chí này không phải tu vi cường đại có thể ức chế, nếu nó không muốn thì có thể chọn không làm theo lời Mộc Nha nói, chẳng qua cái giá rất lớn. Nhưng sự thật là nó không có quyền lợi lựa chọn. Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng bước ra một bước, quyền lợi nó lựa chọn tựa như Tô Minh đã nói, biến mất rồi. Vì người ngoài biến đổi mà thay đổi, vậy là tinh thần Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng xuất hiện chấn động.

"Ta vì để mình tự do, hiện giờ cũng chỉ là tạm thời tuân theo, cần gì dùng từ khắt khe như vậy!" Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng nhìn chằm chằm Tô Minh, nói.

Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng giơ lên tay phải ấn mạnh xuống đất, tay phải nó xuất hiện ánh sáng đỏ đập đắc, ánh sáng nhanh chóng lan tràn. Mặt đất Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng ấn xuất hiện một quang trận đỏ hình tròn to lớn.

Mép trận chớp lóe nhiều phù văn không ngừng lượn lờ, khiến tia máu trận pháp chói mắt.

"Sinh nhân sát!"

Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng gầm lên, tay ấn trận pháp mặt đất di chuyển lao nhanh hướng Tô Minh.

Tô Minh mắt chớp lóe, khi trận pháp đến gần thì tay phải ấn pháp quyết, lập tức báu vật lệ quỷ xứng tượng hướng đến trận pháp. Dùng lệ quỷ ước lượng trọng lượng của trận pháp, thậm chí Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng.

Tiếng nổ lại ầm vang truyền khắp bốn phía, tay phải Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng bật khỏi mặt đất. Trận pháp đỏ bềnh bồng giữa trời vòng quanh Tô Minh, va chạm với lệ quỷ xứng tượng.

Trùng kích mãnh liệt lan tám hướng, Lệ quỷ toàn thân tê liệt, văng ra xa, biến mất, đòn cân cũng tùy theo tan vỡ, chỉ có voi to bạch ngọc ở trên trận pháp đỏ như là trấn áp, khiến trận pháp chớp mắt xuất hiện vô số khe nứt, vỡ vụn.

Lực lượng tương đương!

Mắt Tô Minh lóe tia sáng lạnh, hiện tại bộ dạng của hắn là con nít số mệnh đệ nhất biến hóa tác, hắn lắc người, vung tay phải lên. Không gian quanh Tô Minh vặn vẹo, năm tháng nhanh chóng đảo ngược, lệ quỷ tan biến lần nữa xuất hiện, đòn cân tan vỡ lại ngưng tụ.

"Lại xứng!"

Tô Minh cất bước, bên người lệ quỷ gào thét, xứng tượng đồ vòng quanh bốn phía như chiếm trọn không gian, lao hướng Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng.

"Thuật đảo ngược năm tháng..." Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng con ngươi co rút, bước chân không tạm dừng.

Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng bước ra khỏi vòng sáng, hai tay cũng giơ lên, ngửa đầu rống.

"Chưởng đoạn!"

Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng gầm lên, lòng bàn tay của đoeoi tay nó xuất hiện chỉ tay có dấu hiệu đứt, sau đó nó nhấc chân, lại gầm lên.

"Văn liệt!"

Lòng bàn tay của Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng tràn ra nhiều máu, khoảnh khắc chỉ tay của nó không còn mà là từng vết thương. Lòng bàn tay Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng máu giàn giụa, hai tay nó mạnh ấn xuống đất.

Mặt đất rung lên, trận pháp đỏ còn khổng lồ hơn lúc trước gấp mấy lần. Huyết trạn đỏ to lớn cỡ mấy trăm mét lấy hai tay Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng làm trung tâm chớp lóe nhanh chóng lan trên mặt đất. Trận pháp không còn là hình tròn, mà là hình vuông, xoay tròn, ở mép góc toát ra vô tận tơ máu.

Tiếng nổ ầm vang theo vô số phù văn trong trận pháp chuyển động xoay quanh trời đất, trận pháp mau chóng lan hướng Tô Minh.

Tô Minh vung tay phải lên, lệ quỷ sau lưng hắn gào thét vọt ra. Khoảnh khắc lệ quỷ lao ra thì Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng nhe răng cười, hai tay bật khỏi mặt đất.

"Nhất trận phong tiền!" Thanh âm quanh quẩn.

Trận pháp lao nhanh hướng Tô Minh bỗng bềnh bồng, dựng thẳng che trước mặt hắn, đụng chạm cùng lệ quỷ.

Tiếng nổ điếc tai vang vọng, Tô Minh người mạnh rung động, hắn phát hiện ra ngay thân thể vào giây phút trận pháp đỏ hình vuông xuất hiện trước mặt thì như bị đông lại, không thể khống chế.

Dường như trận pháp dựng trước mặt Tô Minh có thể giam cầm thân thể hắn, làm hắn trong một giây không thể nhúc nhích.

Chính lúc này, giọng sắc nhọn của Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng lại vang lên.

"Nhị trận phong hậu!"

Phút chốc lại một trận pháp đỏ khác xuất hiện dưới chân Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng, chớp mắt hiện ra đằng sau lưng Tô Minh.

Tô Minh này xuất hiện khiến thân thể Tô Minh vốn thả lỏng lại khựng, hắn biến sắc mặt, Tô Minh phát hiện tu vi của mình bị hai trận pháp trước sau áp chế chặt chẽ, thân hình bị cố định. Không chỉ có hắn, lệ quỷ cũng là như vậy, thậm chí đòn cân, voi to bạch ngọc cũng mạnh dừng giữa không trung.

"Đây là thần thông gì!" Tô Minh con ngươi co rút.

"Tam trận đất phong!"

"Tứ trận phong thiên!"

"Ngũ trận phong tuyệt!"

Giọng Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng nhanh chóng truyền ra, từng trận pháp đỏ xuất hiện quanh Tô Minh, tổng cộng có năm trận pháp. Năm trận pháp liên tiếp nhau, ở quanh Tô Minh hình thành một phong ấn to lớn.

"Lục trận phong tâm!"

*Ầm!* một tiếng.

Trận pháp thứ sáu xuất hiện ở dưới chân Tô Minh, hình thành một phong ấn cực kỳ hoàn mỹ giam cầm hắn.

Cùng lúc đó, người Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng vọt tới trước, biến thành cầu vồng lao vào trong trận pháp, hai cánh tay mạnh đẩy ra ngoài.

"Âm minh hóa thủ, thất trận phong hồn!"

Lời nói vang lên, thânh ình Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng bùm một tiếng vặn vẹo, biến mất giữa không trung, chớp mắt xuất hiện bên cạnh Tô Minh bị trận pháp đỏ phong ấn. Lần này Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng xuất hiện không phải hình người mà thành một xương tay đen vươn ra từ lòng đất.

Cương tay nhìn như vươn ra từ mặt đất nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy nó trồi lên từ trận pháp. Đây là đòn sát thủ của Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng. Dùng thân thể dung nhập trận pháp, hóa thành xương tay đen ài cỡ vài mét, túm lấy Tô Minh, bên tai hắn quanh quẩn tiếng gào điên cuồng của Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng. Text được lấy tại Truyện FULL

"Lấy thân thể của ta thành thất phong trận, phong, phong, phong..."

Khi chữ 'phong" Thứ nhất thoát khỏi môi Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng trong một giây có lốc xoáy mạnh mẽ bùng phát từ xương tay, lấy xương tay làm trung tâm, tương đương với lấy Tô Minh làm trung tâm mạnh mẽ cuốn. Đau nhức thấu xương lan khắp người Tô Minh. Máu thịt của hắn bị xé rách, tu vi không ngừng tán đi, linh hồn đau đớn như bị xé ra.

Khi chữ 'phong" Thứ hai xuất hiện, cùng với nó là tiếng nổ điếc tai. Toàn thân Tô Minh như sắp tan vỡ, lực lượng phong ấn từ các trận pháp biến thành trùng kích có thể so với tự bạo không ngừng hủy diệt, mạt sát cơ thể Tô Minh.

Khi chữ 'phong" Thứ ba ra khỏi miệng Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng, Tô Minh không thể nhúc nhích, bị xương tay bắt chặt, bị lốc xoáy xé thân hình, miệng mũi chảy máu, cảm giác sinh tử mãnh liệt hiện ra trong lòng hắn.

"Đây là thần thông mạnh nhất của lão phu, không sợ giết không chết ngươi! Phong!" Giọng Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng lại vang lên.

Người Tô Minh bùm một tiếng bắn ra nhiều máu, người bị lực phong ấn hủy diệt đả kích, trong gió lốc xé rách có dấu hiệu nứt vỡ.

Hai tay Tô Minh tách khói thân thể, đôi chân bị xé ra, thân hình cũng bị xé, như một trang giấy bị xé thành bốn năm mảnh.

Nhưng còn chưa kết thúc, khi bị xé thì giữa các tứ chi của Tô Minh tồn tại nhiều cành nhỏ, những cành tựa kinh mạch của hắn liên tiếp thân hình, khiến xé rách không hoàn toàn, nhưng như vậy thì hắn càng đau đớn hơn.

Trong đau nhức mãnh liệt, Tô Minh cắn răng, không rít gào, đôi mắt lộ sát khí điên cuồng.

Càng đau thì sát khí càn nồng!

Càng đau thì sự sống của hắn càng giãy dụa mãnh liệt!

"Chết cho ta!!! phong!!!"

Chữ 'phong" Thứ năm từ miệng Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng vang lên.

Các cành liên tiếp tứ chi của Tô Minh đa số đứt gãy. Chúng nó đứt, nỗi đau không thể tả khiến Tô Minh nghiến răng, thành bùng phát sinh mệnh trong thân xác.

Đau nhức và bùng phát đan vào nhau, Tô Minh ngửa đầu gầm lên. Cùng với tiếng gầm, dường như tất cả đau đớn trút ra theo tiếng rống, cùng lúc đó, trong cơ thể Tô Minh hồi phục mọt chút lực lượng tu vi.

"Là ngươi chết!" Giây phút tu vi hồi phục thì Tô Minh mạnh ngoái đầu, hung tợn nói.

Mắt Tô Minh lóe tia sáng kỳ lạ.

"Đoạt xá!" Lời Tô Minh thốt khỏi môi.

Mắt Tô Minh lóe tia sáng âm u rồi ảm đạm xuống, hồn hắn mạnh mẽ khuếch tán lao ra khỏi trán, hướng tới tay xương do Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng biến thành ở dưới chân hắn. Khi hồn Tô Minh đụng vào tay xương thì hắn nghe thấy chữ 'phong" Thứ sáu của Hung Linh trên đầu có dúm lông trắng.

Tiếng nổ ầm vang ngập trời ở chỗ Tô Minh, thân hình hắn bỗng nhiên hóa thành huyết vụ, tan vỡ, bị xé rách ra, dung nhập vào trận pháp. Tiếng ầm ĩ không dứt, ở mặt đất dấy lên trùng kích mãnh liệt, trùng kích vặn vẹo hư vô, làm ông lão Mộc Nha trên sương khói con ngươi co rút, không nhìn ra cụ thể.

Nhưng Mộc Nha cảm giác được Tô Minh không chết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.