"Kéo dây xích!" Tô Minh hét to, đây Hứa Tuệ lên.
Tô Minh thả tay nắm dây xích, thân thể hắn lại rơi xuống dưới. Khoảnh khắc các Hung Linh cùng xông hướng Tô Minh, nhấn chìm hắn trong vực sâu.
Dây xích nhanh chóng kéo, Hứa Tuệ ngơ ngác mặc kệ nó kéo cô lên. Mắt Hứa Tuệ không có lệ, nhưng ngẩn ngơ tựa như không có linh hồn.
Dây xích rền rĩ, không có những Hung Linh truy kích, thuận lợi xuyên thấu tầng tầng sương khói vòng xoáy, mạnh giật ra khỏi vực sâu. Hứa Tuệ nhìn thấy bầu trời, thấy núi cũng thấy đầu xích nằm trong tay Chu Hữu Tài.
Bên kia gã đàn ông chân mày vàng sắc mặt âm trầm, khóe môi có máu tươi, tay có một cây dao găm. Chắc dao này ở trên người gã đàn ông chân mày vàng chứ không phải trong túi trữ vật, nếu không thì gã không lấy ra được.
"Hắn..."
Dây xích thả ra, Hứa Tuệ bấu chặt đá núi, yên lặng cúi đầu nhìn bên dưới. Chu Hữu Tài thở dài, không nói hết câu. Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
"Hắn sẽ không chết." Nửa ngày sau Hứa Tuệ khẽ nói, dường như nói với Chu Hữu Tài, lại như tự nhủ lòng.
Long Hải lão tổ mắt chợt lóe, lúc trước lão vốn có thể ra tay nhưng không làm, dù gì ân cứu mạng tuy lớn lại không bằng lời thế lúc trước, nếu đối phương chết cũng là chuyện tốt với Long Hải lão tổ.
Hỏa Khôi lão tổ cũng là vui sướng khi người gặp họa, khóe miệng cong lên cười nhạt.
Ba người Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2051112/chuong-1011.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.