Chương trước
Chương sau
Không chỉ mình Tô Minh đưa mắt nhìn bình đài thứ sáu, bốn người khác cũng nhìn sang. Đặc biệt là Chu Hữu Tài, biểu do dự. Chu Hữu Tài rất khó hiểu, rốt cuộc là nguyên nhân gì khiến Hỏa Khôi lão tổ là người cuối cùng đến?

Còn thiếu niên áo trắng do con rết biến thành thì mắt chợt lóe tia sáng âm u, nhìn hướng bình đài thứ sáu, biểu tình suy tư.

Có thể nói trong đám người chỉ Tô Minh là biểu tình bình thường nhất. Hắn nhìn hướng bình đài thứ sáu chớp lóe, chờ đợi Hỏa Khôi lão tổ xuất hiện. Tô Minh rất muốn biết Hỏa Khôi lão tổ có dám nói ra sự thật hay không.

Bình đài thứ sáu chớp lóe càng mãnh liệt, chốc lát sau một cái bóng mơ hồ hiện ra trên bình đài. Khoảnh khắc bóng dáng ấy xuất hiện thì Tử Long chân nhân, gã đàn ông chân mày vàng khẽ kêu.

Tử Long chân nhân con ngươi co rút, nhìn chằm chằm bóng dáng mơ hồ trên bình đài thứ sáu, chậm rãi đứng dậy, mắt chợt lóe tia sáng kỳ lạ nhìn hướng thiếu niên áo trắng.

Tử Long chân nhân đứng dậy, ánh mắt khiến thiếu niên áo trắng ngẩn ra. Đặc biệt là tia sáng kỳ lạ trong mắt Tử Long chân nhân khiến thiếu niên áo trắng thấy khó hiểu, gã nhìn không ra tại sao lão như vậy, bởi vì gã thấy bình đài thứ sáu không có gì khác lạ.

Tử Long chân nhân thấy thiếu niên áo trắng biểu tình ngơ ngác thì nhíu mày, lại nhìn hướng Chu Hữu Tài rồi dời mắt sang Tô Minh, do dự một lúc, lại nhìn gã đàn ông chân mày vàng.

Hiện tại gã đàn ông chân mày vàng cũng đã đứng dậy, biểu tình cực kỳ trầm trọng nhìn chằm chằm bình đài thứ sáu, mắt chớp lóe nhanh, cũng liếc hướng thiếu niên áo trắng do con rết biến thành, lại liếc hướng Chu Hữu Tài và Tô Minh, cuối cùng nhìn Tử Long chân nhân. Ánh mắt Tử Long chân nhân và gã đàn ông chân mày vàng giao nhau.

Tô Minh ở bình đài phía xa thấy hình ảnh này thì biểu tình bình tĩnh nhưng lòng nổi cảnh giác. Lúc trước Tô Minh nhìn ra Tử Long chân nhân và gã đàn ông chân mày vàng có tu vi cao nhất trong đám người, giờ xem ra tu vi cao đẳng không thể hiện ở chưởng cảnh mà liên quan đến duyên pháp, hơn nữa hai người có lẽ không xuyên thấu qua tia chớp bình đài thứ sáu, nhìn thiếu niên áo trắng và Chu Hữu Tài, thậm chí là Tô Minh đều nhìn không ra Hỏa Khôi lão tổ mơ hồ xuất hiện ở bình đài thứ sáu tu vi của lão biến đổi thế nào.

'Hai người họ trước tiên nghi ngờ thiếu niên áo trắng âm thầm ra tay, cho thấy tu vi của người này có lẽ không như mặt ngoài thể hiện. Hoặc nên nói người này có đòn sát thủ đủ khiến Tử Long chân nhân, gã đàn ông chân mày vàng chú trọng. Sau đó là Chu Hữu Tài, cuối cùng mới là mình. Nhưng dù là hai người kia cũng không đoán được rốt cuộc là ai, còn nghi ngờ nhau.'

Tô Minh thấy rõ, vẻ mặt không lạnh băng mà nhìn bình đài thứ sáu có vẻ giật mình. Đương nhiên giật mình là Tô Minh cố ý tạo ra, nếu không thì quá lạc quẻ.

Tử Long chân nhân, gã đàn ông chân mày vàng khác lạ khiến Chu Hữu Tài đứng dậy, gã có cảm giác bất an. Khi trực giác này mới xuất hiện thì Chu Hữu Tài bỗng biến sắc mặt, bởi vì giờ phút này gã rốt cuộc cảm nhận được đến từ bình đài thứ sáu, thân hình thiếu niên áo trắng có chỗ kỳ lạ.

"Lão... Lão mất đi thân thể!" Chu Hữu Tài biến sắc mặt, trầm giọng nói.

Thiếu niên áo trắng ở bình đài khác cũng phát hiện, biến sắc mặt. Thiếu niên áo trắng đã rõ tại sao mới nãy Tử Long chân nhân nghiêm túc nhìn gã, tại sao lại nhìn gã, thậm chí gã đàn ông chân mày vàng cũng trước tiên liếc gã.

Nên biết rằng dù Đệ Ngũ Hỏa Lô nguy hiểm nhưng đối với bọn họ thì phạm vi bên ngoài biên duyên tầng thứ ba không phải không có thứ uy hiếp sinh mệnh, tuy nhiên rất thưa thớt, nguy hiểm thật sự bình thường càng vào sâu trung tâm càng thường xuyên xuất hiện.

Dù trong ký ức của họ thì tu sĩ biến mất hoặc chết ở phạm vi bên ngoài biên duyên tầng thứ ba không phải không có, nhưng tu vi đến chưởng cảnh đại nang, ở phạm vi bên ngoài biên duyên tầng thứ ba chỉ có một, hai người chết. Tại sao một, hai người này chết thì không ai biết, có lẽ là bị ai đánh lén, cũng có thể là gặp một số không gian nguy hiểm, chết bên trong.

Thế nên khi lần này họ phát hiện Hỏa Khôi lão tổ không còn thân thể thì phản ứng đầu tiên chính là người này bị tập kích, nhưng cũng có thể là gặp không gian nguy hiểm hiếm thấy nên mới chật vật như vậy. Họ tưởng tượng nếu Hỏa Khôi lão tổ không có quyết đoán buông bỏ thân thể, như vậy nhất định sẽ là kết quả hình thần đều diệt.

'Rốt cuộc là bị người đánh lén hay gặp vùng đất nguy hiểm gì, buộc Hỏa Khôi lão tổ thành như vậy?'

Đây là suy đoán hiện ra trong lòng mọi người trừ Tô Minh.

Vài giây sau, ánh sáng bình đài thứ sáu chướp lóe đến cực độ chói mắt thì bỗng tối đi. Nguyên thần Hỏa Khôi lão tổ mang theo mệt mỏi xuất hiện ở trong mắt mọi người.

Tử Long chân nhân, gã đàn ông chân mày vàng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Hỏa Khôi lão tổ.

Chu Hữu Tài thì thở dài, cảm thán nhìn Hỏa Khôi lão tổ.

Còn thiếu niên áo trắng thì nheo mắt, chợt lóe tia sáng, nhìn như bình thường nhưng người hiểu gã sẽ thấy đáy mắt gã lóe tia sáng âm u chất chứa tham lam.

Xung quanh cực kỳ yên tĩnh, mọi người nhìn chăm chú vào Hỏa Khôi lão tổ. Tô Minh hơi nhíu mày, nhưng trong mắt bình tĩnh cùng lạnh lùng khiến người ta không thể nhìn thấu suy nghĩ trong lòng hắn.

Tương đối tĩnh mịch là uy nhiếp như có như không, uy nhiếp bao phủ Hỏa Khôi lão tổ nhưng không khiến lão biến sắc mặt, hiển nhiên từ khi lão quyết định đi ra thì nghĩ đến những chuyện mình sẽ gặp, nghĩ tới mất đi thân thể, tu vi giảm thấp thì đối diện nguy hiểm và đồng bạn tham lam.

Dù sao Hỏa Khôi lão tổ chẳng những tu vi đã giảm mà chỉ còn lại nguyên thần, nguyên thần chưởng cảnh địa năng đối với một số tu sĩ là thứ siêu bổ, cũng là khí linh tốt nhất để luyện chế chí bảo. Hoặc là có ý khác, ví dụ như luyện chế con rối, tạo thành đan dược, có đủ các loại dùng, mức độ thê thảm đủ khiến người hối hận tại sao trước đó không chết đi.

Mọi người im lặng, Hỏa Khôi lão tổ cũng im lặng, lão đứng ở bình đài thứ sáu, ngẩng đầu lạnh lùng nhìn xung quanh. Trong ánh mắt chăm chú của mọi người, ánh mắt đầu tiên Hỏa Khôi lão tổ hướng về không phải Tô Minh mà là... Thiếu niên áo trắng!

Khi nhìn hướng thiếu niên áo trắng, ánh mắt Hỏa Khôi lão tổ đầy oán độc, mãnh liệt và rõ ràng khiến mọi người nhận ra.

Thiếu niên áo trắng ngây ra rồi lập tức biến sắc mặt, bởi vì chẳng những Tử Long chân nhân nhìn hướng gã mà gã đàn ông chân mày vàng, Chu Hữu Tài cũng đưa mắt nhìn sang.

"Không phải ta!" Thiếu niên áo trắng lập tức nói, nhìn chằm chằm vào Hỏa Khôi lão tổ.

"Lão bất tử, ngươi có ý gì? Muốn tìm cái chết, diệt tộc sao?

Tô Minh nhìn thấy tình cảnh này, mắt chợt lóe, khóe môi cong lên.

'Hay cho Hỏa Khôi lão tổ độc ác gian trá." Nụ cười của Tô Minh lạnh băng.

'Lão biết bản thân là thể nguyên thần chắc chắn sẽ bị người khác rình ngó, nhưng không muốn chết, nếu nói thẳng là ta trọng thương lão thì không có ích lợi gì cho lão, chỉ khiến người khác kiêng dè. Dù sao ít có ai kiêng dè mà chịu đứng ra làm khó ta. Hiện tại lão đối với ngươi khác giá trị ngang ngửa chí bảo, cho nên lão kiềm nén oán độc với ta, không kể ra mà chờ người khác cũng có kết cuộc như lão. Chỉ mũi dùi khiến người ta nghi ngờ thiếu niên áo trắng chắc là một phần kế hoạch của lão. Nếu như ta là lão thì bước tiếp theo sẽ là...'

Tô Minh nhìn hướng Hỏa Khôi lão tổ, thấy lão lắc người, cực nhanh dựa vào thể nguyên thần lao ra khỏi bình đài thứ sáu, chớp mắt đã xuất hiện trên bình đài của Tô Minh.

Tình hình này khiến mọi người chú ý.

"Nếu như đạo hữu che chở lão phu an toàn, lão phu nguyện tặng tinh cầu của tộc quần làm trao đổi, lão phu hiểu biết rất rõ về Đệ Ngũ Hỏa Lô, có thể giúp đạo hữu bớt đi đường vòng, không biết ý của đạo hữu thế nào?" Hỏa Khôi lão tổ đứng trên bình đài của Tô Minh, chắp tay cúi đầu hướng hắn. Nguồn tại http://Truyện FULL

Người ngoài không biết nhưng Tô Minh rõ ràng lòng lão tràn đầy cay đắng cùng bực tức.

'Họa thủy đông di." Tô Minh biểu tình như thường, thầm cười lạnh.

Chắc là Hỏa Khôi lão tổ có quan hệ khá thân với Chu Hữu Tài nên không muốn liên lụy gã, lão hận hắn nhất nên mới làm vậy. Chỉ cần ở bên cạnh Tô Minh thì có thể dẫn mầm họa đến, tất cả chính là mồi dụ người tham lam hướng đến. Trước khi Hỏa Khôi lão tổ đến đầu tiên là chọc vào thiếu niên áo trắng, có thể nói người thứ nhất không tha cho lão chắc chắn là thiếu niên áo trắng này. Hơn nữa hành động của lão nhìn như đột ngột nhưng nghĩ kỹ thì rất hợp lý. Dù sao Tô Minh có tu vi kém nhất trong cả đám, cùng Hỏa Khôi lão tổ tu vi hiện yếu đi nhìn như ngang ngửa nhau, lão lựa chọn phù hợp ý nghĩ của mọi người. Nếu lão chọn người khác che chở thì rất có thể tự tìm đường chết.

Hỏa Khôi lão tổ ngẩng đầu lên, nhìn Tô Minh, trong mắt chứa điên cuồng chỉ mình hắn thấy, hiểu được tại sao.

Nước cờ này nếu Tô Minh từ chối thì Hỏa Khôi lão tổ sẽ không tiếc trả giá, thậm chí lựa chọn ai tiêu diệt hắn thì lão sẽ cam tâm tình nguyện trở thành khí linh của đối phương, đây là trả giá chết chóc đồng quy vu tận với Tô Minh.

Nhưng dù gì Hỏa Khôi lão tổ không muốn chết, nên ý định của lão rất rõ ràng.

Hỏa Khôi lão tổ đang đánh cược, cược Tô Minh không thể chớp mắt tiêu diệt lão, cược sẽ có người sau khi bọn họ bước vào đệ nhất không gian thì đi theo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.