Tô Minh yên lặng nhìn gã đàn ông trước mặt, giơ lên tay phải đón lấy ba chiếc lá tỏa ánh sáng xanh đậm đặc, không có xúc động muốn xem xét báu vật. Tô Minh mặt lạnh như tiền cất ba chiếc lá.
"Thả hồn Long Hải ra." Tô Minh lạnh nhạt nói.
Cây to trăm mét biến thành gã đàn ông không chút do dự nhắm mắt lại, khi mở ra thì trên trán xuất hiện một khe hở, trong khe tối đen, từ bên trong có đoàn sáng đen bay nhanh ra, đó là một nguyên thần. Nguyên thần rời khỏi khe hở trên trán gã đàn ông, lập tức biến thành một ông lão. Ông lão biểu tình kích động, nguyên thần run rẩy, trong đầu suy nghĩ cuồn cuộn, các loại quá khứ vạn năm qua đều hiển hiện.
Ông lão cho rằng cuộc đời lão cứ trôi qua như vậy, mãi đến lúc chết, thậm chí không tự do sống, muốn chết cũng bị cây khống chế, chỉ đành chậm rãi chờ đợi. Nỗi thống khổ này đủ khiến một người tan vỡ, đây không phải là mấy người ở dị địa Ách Thương có thể đồng cảm. Dù sao bọn họ có hình ảnh ký ức làm bạn, còn có hy vọng ở phía trước. Nhưng ông lão không có gì hết, cứ thế qua vạn năm, nếu không phải lão là chưởng duyên sinh diệt đại năng, có ý chí người thường không thể bằng thì đã sớm lạc mất.
"Thề xong lời thề lúc trước của ngươi." Giọng Tô Minh đánh gãy suy nghĩ trong lòng ông lão.
Thể nguyên thần của lão bềnh bồng trước mặt Tô Minh, nghe hắn nói vậy im lặng hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2051094/chuong-993.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.