Mây khói trước mắt cấp tốc di chuyển, ngàn năm tháng ở bên trong trôi qua như một nháy mắt, nhưng nháy mắt này khá dài, giống như không ngừng kéo ra, làm cho người ta có loại cảm giác không biết phải làm sao.
Chỉ là nháy mắt nhưng mí mắt này tựa như cũng mang theo mỏi mệt, mang theo giẫy dụa bất lực với thời gian.
Đây chính là cảm nhận đầu tiên của Tô Minh khi xông vào màn không gian bên trong cái khe.
Cái thân thể chí bảo kia nhìn như không có thay đổi gì, nhưng Tô Minh, Hứa Tuệ cùng với đám người Huyền Thương ở trong đó đều cảm thấy tâm thần bị rối loạn. Hứa Tuệ thì tốt hơn một chút nhưng rõ ràng bốn người Huyền Thương đều cảm thấy vô cùng mỏi mệt.
- Huyền mỗ tổn thất ước chừng trăm năm tuổi thọ.
- Ta cũng vậy.
- Ta tổn thất gần một trăm năm mươi năm.
Tiếng nói đến từ bốn người Huyền Thương, quanh quẩn ở bên trong tâm thần Tô Minh.
Tô Minh càng cảm thấy mệt mỏi, bởi vì hắn là chủ hồn, ước chừng hắn đã tổn thất ba trăm năm tuổi thọ.
Nếu cộng tổng mấy người thì có lẽ đã tổn thất tới ngàn năm.
Mỗi một lần xuyên qua không gian sẽ bị hao tổn ngàn năm tuổi thọ, chuyện này không được nói tới ở bên trong giọc giản của Trần Phần lão tổ. Tô Minh trầm mặc, bốn người Huyền Thương cũng trầm mặc.
- Cũng may chúng ta là phân tán ngàn năm sinh cơ, điều này cũng là sở trường của chúng ta, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2051088/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.