Biểu tình của Tô Minh vẫn lạnh lùng, hắn ôm Hứa Tuệ, ngẩng đầu nhìn thân hình to lớn trên trời và khuôn mặt tái nhợt.
Trên bầu trời vang tiếng thở dài, người khổng lồ đôi mắt vẫn khép, cùng với tiếng thở dài là lời nói quanh quẩn.
"Đây là tộc ta yêu mến...chúng nó là con dân của ta...ngươi...nên táng trong hư vô..."
Lời nói lúc ngừng lúc nối truyền khắp tám hướng, mang theo uy nhiếp hồn hồn, dường như phép tắc tồn tại trong thanh âm kia. Khoảnh khắc tiếng nói cất lên, đất cát xung quanh Tô Minh bỗng nhiên xoay tròn, thân thể cao lớn trên bầu trời hơi há mồm. Lực hút không thể tả phát ra từ miệng nó, sa mạc bay lên, thật nhiều cát lao hướng mồm người khổng lồ. Đất cát quanh Tô Minh xoay tròn thành gió lốc, cuốn lấy người hắn, định nuốt lấy hắn.
"Linh hồn tàn phá cũng mưu toan trừng phạt Tô ta?" Tô Minh cười lạnh.
Hứa Tuệ đã hôn mê không hay biết những chuyện xảy ra, cô ngã trong ngực Tô Minh, không nhúc nhích.
Tô Minh tay trái ôm Hứa Tuệ, giơ lên tay phải mạnh ấn xuống đất, mặt đất rung lên, vòng xoáy xung quanh khựng lại. Cùng lúc đó, thân hình Tô Minh không cần bị sức hút kéo đi mà tự động vọt lên trời, lao hướng mồm người khổng lồ.
Tô Minh ở giữa không trung tay phải ấn pháp quyết chỉ tới trước, lập tức trước mắt hắn xuất hiện một ngọn núi!
Núi này hơn một nửa là màu trắng, bàng bạc như mây, chỉ có vị trí trên mép là một mảnh màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2051035/chuong-932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.