"Sinh linh trên thế gian này đều có khí vận."
Trong Tinh Phàm thành, một gian mật thất, Phong lão và Vũ lão yên lặng đứng đó, trước mặt họ có màn sáng, bên trong là bóng dáng Tô Minh ngoái đầu, ánh mắt như xuyên thấu màn sáng rơi vào thân hai người.
Bọn họ nghe thấy lời Tô Minh nói, hai người im lặng.
"Man Thần đời thứ bốn đại nhân còn âm hiểm hơn Man Thần đời thứ nhất." Vũ lão biểu tình là lạ, một lúc sau trầm giọng nói.
"Diệp Vọng này là người ngưng tụ khí vạn mấy vạn năm nay của tiên tộc, cho nên tư chất cực mạnh, thời gian ngắn ngủi đã tu luyện đến trung kỳ vị giới, tương lai không thể đo lường."
"Sau khi tham gia vào Đạo Thần Tông thì y càng vô hình chia bớt khí vận của Đạo Thần chân giới. Loại vô hình này thậm chí không ai nhận ra đó là khí vận, khiến y khỏe mạnh trưởng thành trong Đạo Thần chân giới."
"Cách nói khí vận này hư vô mờ mịt, như Man Thần đời thứ nhất đại nhân là ngưng tụ khí vận toàn đất Man tộc, nhưng xét đến cùng hễ người ngưng tụ được khí vận thì phải làm ra chuyện hợp với khí vận, nếu không thì là không hợp khí vận, đến lúc đó khí vạn sẽ tan biến, từ từ biến mất."
"Nếu Diệp Vọng cứ tu hành cảm ngộ, tiếp tục ngạo nghễ chúng sinh, đây chính là thuật phù hợp khí vận. Y cho rằng thiên địa công bình, cho rằng kẻ yếu thì nên yếu, cường giả thì nên mạnh, cứ tiếp tục như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2051006/chuong-903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.