Bắt đầu từ khi Tô Minh bước chân vào mật thất thì đã trôi qua mười bảy ngày.
Mật thất không ở trên mặt đất mà là bên dưới các lầu các của Ngọc gia, địa cung mênh mông. Địa cung này xây dựng mấy vạn năm, thuộc bí ẩn chỗ tối của Ngọc gia.
Bây giờ sâu trong địa cung, ngoài mật thất của Tô Minh có hai cánh cửa đá to lớn giao nhau cùng một chỗ, hình thành một cánh cửa sâm nghiêm cỡ vài chục mét.
Trên cửa có nhiều phù văn màu đỏ, những phù văn lúc sáng lúc tối tỏa ra dao động mạnh mẽ, thậm chí dù là hậu kỳ vị giới dốc sức xuất kích cũng khó thể phá hư cửa đá một chút.
Bây giờ bên ngoài cửa đa, mười ba ông lão Ngọc gia ai nấy cung kính khoanh chân tĩnh tọa, như là hộ pháp. Bọn họ cuồng nhiệt với lão tổ Ngọc gia đến nỗi có thể vì lần thủ hộ này trả giá sinh mệnh. Nếu có ai dám xâm nhập vào lúc này thì sẽ đối mặt mười ba ông lão điên cuồng đánh trả.
Trừ mười ba người này ra còn có Ngọc Nhu ngồi bên cạnh, ánh mắt của cô luôn bình thản, yên lặng ngồi đó, đối lập rõ ràng với mười ba ông lão. Sắc đẹp của cô càng ngăn cách với mười ba người âm u, mục nát.
"Lão tổ đã bế quan mười bảy ngày...sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ? "
Qua mười mấy ngày chờ đợi, mười ba ông lão kiềm không được sốt ruột, dù sao trước khi bế quan Tô Minh đã nói chỉ là mấy ngày.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050984/chuong-881.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.