'Hạc gia gia nó! Sao cảm thấy chỗ này quen quá, hình như từng ở chỗ đậm đặc địa khí như vậy tắm? Còn nhớ lúc trước lão tử tắm rửa, bên cạnh có mấy người đẹp..." Hạc trọc lông lắc đầu, nó không hiểu sao mà từ khi đi đến Thần Nguyên Phế Địa thì cứ có cảm giác quen thuộc và hoảng hốt.
Tô Minh lao nhanh, xung quanh tối tăm, khe rãnh rất sâu và hơi hạn chế ý hồn, thần thức, chỉ có thể phủ lên vị trí chưa đến trăm mét, càng xuống dưới thì càng phun ra địa khí đậm đặc khiến tốc độ chậm rất nhiều, phạm vi thần thức cũng càng hẹp hơn.
Tô Minh mặt lạnh lùng nhưng đôi mắt có sự cảnh giác, mặc dù tốc độ không nhanh mà ổn định tiến tới. Ở đằng trước hắn lờ mờ cảm nhận hơi thở của Gia Thân Đồng, người lùn Tôn Côn, hiển nhiên dù hai người xuống trước nhưng ở trong địa khí tốc độ khí mà tăng nhanh hoài. Còn Điền Lâm và ông lão Long Lệ, mặc dù không nằm trong phạm vi thần thức của Tô Minh nhưng chắc không rất xa.
Ngay lúc này, Tô Minh chợt biến sắc mặt, bước chân bản năng khựng lại nhìn chằm chằm túi trữ vật của mình, mới nãy một khoảnh khắc hắn cảm nhận trong túi trữ vật có dấu vết thức tỉnh, chấn động truyền vào tinh thần của hắn.
Tô Minh ngẩn ra, trong mắt dáy lên vui sướng, nhưng lập tức trở lại bình thường.
"Tô đạo hữu ở phía sau xảy ra chuyện gì à?" Khi Tô Minh biểu tình trở lại lạnh băng thì bởi vì hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050872/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.