Ở trên núi Tô Minh yên lặng nhìn, lát sau giơ tay phải lên, sát kiếm xuất hiện, bóng dáng hắn tựa làn gió vòng quanh ngọn núi. Đá núi vỡ ra, bụi đất tung bay, đến cuối ngày núi bị Tô Minh thay đổi, dần càng giống Cửu Phong hơn. Thậm chí trên đỉnh núi Tô Minh tạc một động phủ, ở giữa núi có sân của Nhị sư huynh, ở giữa núi có bình đài của Tô Minh, chỗ Hổ Tử ngụ ở. Dưới chân núi có nơi Đại sư huynh bế quan.
Ngọn núi như vậy hiện ra trước mặt Tô Minh, hắn nhìn nó thật lâu, thật lâu.
Mãi đến trời tối đen, trăng treo trên cao, mặt đất mông lung, Tô Minh nhìn Cửu Phong, nở nụ cười, nụ cười rất lạnh, vô tình, như đội mặt nạ, nhưng đó không phải ý của Tô Minh. Hắn cười cười, dưới mặt nạ lạnh lùng là trái tim lại đau đớn. Nhưng lần đau nhói này không phải tim gã mà là ý chí mạnh mẽ từ mặt nạ lạnh lùng trên mặt Tô Minh đè ép, khiến mặt hắn lạnh như băng co giật, dần dần có mặt nạ đen lộ ra.
Tô Minh hiểu, hành động của hắn ở ý nghĩa nào đó đã là một loại tình. Loại nhớ nhung quê nhà, tình nhớ nhà, là không được phép tồn tại trên người hắn, là phải bị cắt đứt. Nhưng bây giờ hắn thực hiện tương phản với sự lạnh lùng của mình, khiến mặt nạ biến mất lại hiện ra trên khuôn mặt, có ý chí từ mặt nạ trấn áp Tô Minh.
Khóe môi Tô Minh tràn máu, nhưng hắn vẫn nhấc chân lên, yên lặng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050869/chuong-765.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.